Gửi Tim Thương Mến

#GửiTimThươngMến

(Bài viết này mình viết về câu chuyện của vợ chồng mình. Cách xưng hô của chúng mình là: “Cậu - Mợ”. Mình chú thích 1 chút để các bạn đọc có thể hiểu hơn).

CẬU - MỢ!!! VIẾT TIẾP CHUYỆN TÌNH ĐÔI ĐŨA LỆCH!

Cậu thân!

Thế là chỉ còn 4 tháng 14 ngày nữa là tròn 10 năm chúng mình “đeo gông” vào cổ nhau rồi đấy ạ! Nghĩ lại thời gian trôi nhanh quá, em cứ nghĩ mọi chuyện như chỉ mới xảy ra gần đây thôi. Mọi cảm xúc vẫn vẹn nguyên như thế! Cậu và em, đôi đũa lệch trong mắt người khác, lệch về tất cả mọi thứ. Ngày chúng mình yêu nhau, khi ấy Cậu là chàng thanh niên trẻ trung, mặt búng ra sữa; thời ấy Cậu là anh chàng sửa máy may cho khu công nghiệp. Còn em, 1 cô giáo cấp 2 vừa ra trường, chững chạc và già dặn hơn so với tuổi thật. Hình thức, học vấn, công việc, tôn giáo! Có rất nhiều lý do để người ngoài cho rằng ta không hợp nhau. Nhưng chả sao Cậu nhỉ? Mình vẫn kiên trì đến cùng!

Ngày kết hôn, Cậu cầm tay em khóc sụt sùi. Em đã thắc mắc Cậu khóc vì hạnh phúc hay sợ hãi trước cánh cửa hôn nhân?! Những ngày sau đó mới là những khủng hoảng mà cả 2 ta không ngờ tới. Giũ bỏ đi vẻ hào hoa, đáng yêu khi yêu đương, Cậu và em hiện lên với bản chất thật của mình. Cậu mải chơi, đôi khi vô tư thành vô tâm. Em thì thành mẹ già lắm điều! Chúng ta đã chão choẹt, chí choé nhau không biết mệt mỏi!

Khi Cậu quyết định đưa em và các con ra nước ngoài sống, em đã rất bất ngờ! Em nghĩ: “Sao Cậu chơi lớn thế? Ở nhà Cậu là con Út, được bố mẹ cưng chiều. Lấy vợ rồi mà vẫn được chăm bẵm như đứa trẻ. Ra nước ngoài thì làm gì để sống?”. Cậu chỉ bảo: “Đi để tự lập trên chính đôi chân của mình!” Không hứa hẹn, thề thốt; em “ngu muội” ôm con theo Cậu. Bỏ lại công việc, bố mẹ 2 bên! Ai bảo em dại trai quá cơ?!

Những ngày đầu nơi xứ lạ, Cậu đi làm cả ngày. Em ở nhà trông con. Từ một người đang quen với làm việc, giao tiếp; em bỗng trở thành người không công ăn việc làm, tiếng tăm không biết, con nhỏ quấy khóc ngày đêm. Em cảm thấy mệt mỏi, vô dụng. Nhiều khi 1 mình ôm con từ sáng đến tối chờ Cậu về. Nhưng Cậu về rồi thì sao? Cậu mệt, Cậu ngủ! Lại chỉ có mình em cô đơn trong căn phòng nhỏ. Em đã stress đến mức khủng hoảng, có suy nghĩ tiêu cực. Em chờ mong có ai đó kéo em ra khỏi những tháng ngày chông chênh ấy. May mắn là 1 ngày, Cậu nắm tay em và bảo: “Mình cùng cố gắng Mợ nhé! Mình sẽ làm được!” Chúng ta ôm nhau khóc như 2 đứa trẻ, cùng nắm tay đi tiếp hành trình mà mình đã chọn.

Ngày Cậu đi làm, tối về mò mẫm tự học tiếng Thụy Điển. Vì chúng ta sang theo diện lao động, không có thời gian để đến trường học tiếng. Cậu phải tự học ở nhà, học qua các phần mềm, YouTube, học qua anh chị, qua giao tiếp với người bản địa. Chỉ 1 năm Cậu giao tiếp tốt, sang đến năm thứ 2 Cậu biết làm những giấy tờ, sổ sách trong công việc. Em tự hào về Cậu rất nhiều! Cậu cố gắng ngày đêm để trở thành 1 phiên bản tốt hơn.

Ngày em sinh thêm công chúa nhỏ, con mới 15 ngày tuổi; thương Cậu quá vất vả em nhờ được anh rể trông con giúp để đi làm cùng Cậu. Chúng ta đã kề vai sát cánh trong những lúc khó khăn nhất! Có những ngày mình làm từ 8h sáng đến 8h tối, làm quên ăn trưa, không dám uống nước nhiều để tiết kiệm cả thời gian đi vệ sinh. Em bị suy nhược cơ thể, thường xuyên tụt huyết áp. Sáng sớm mở mắt ra Cậu chào đón em bằng cốc trà gừng mật ong. Đến bữa cơm Cậu gắp thật nhiều đồ ăn giủi vào bát em và bảo: “Mợ ăn nhiều vào! Ăn lấy sức mà chiến đấu, chứ Mợ mà có mệnh hệ gì là anh lại phải làm tý nữa. Khổ thân anh!”😭😭😭

Cậu nhớ không? Những ngày mùa đông tuyết rơi ngập đến đầu gối. 8h tối Cậu và em chật vật lội tuyết về nhà. Cậu đi trước kéo em thở hổn hển theo sau, Cậu hô vang: “Cố lên Mợ ơi, sắp đến đích rồi!” Và chúng ta cũng đến được đích thật! Đích đến là ngôi nhà với ánh đèn vàng, những đứa con đang vui vẻ nô đùa.

Chúng mình có bao giờ cãi vã không nhỉ? Chắc chắn là có rồi! Cũng có lúc mình mất kiểm soát, lý trí trốn đâu mất tiêu để buột mồm nói những lời tổn thương nhau. Nhưng rất nhanh thôi, mình đã tự biết điều chỉnh lại để kiểm soát cảm xúc của bản thân. Cậu và em! 2 đứa cùng ngang ngạnh và ương bướng, nhưng biết nghĩ cho nhau, hiểu và cảm thông cho nhau. Chẳng ngại gì một câu xin lỗi hay yêu thương nếu cần nói Cậu nhỉ?

Nhiều người nói rằng chẳng hạnh phúc, vui vẻ được khi không có tiền. Đúng là tiền quan trọng thật nhưng em vẫn hưởng thụ quá trình làm ra đồng tiền hơn. Chỉ khi đó mới biết được đối phương đã vì mình để cố gắng nhiều như thế nào. Nếu những người con gái khác lựa chọn người bạn trai, người chồng hơn tuổi để được dựa dẫm, chở che. Những người chồng lớn tuổi hơn vợ sẽ có nhiều trải nghiệm, chững chạc hơn để lo cho gia đình. Còn em lại hạnh phúc với hành trình cùng Cậu trưởng thành. Là đôi bạn bằng tuổi, mình bên nhau, giúp nhau học hỏi và “lớn lên” từng ngày.

Mỗi ngày em thấy bình yên khi thức dậy! Vào sáng mùa hè em bị dị ứng phấn hoa, ngạt mũi không thở được. Cậu lật đật lấy ống nước muối nhỏ cho em và bảo: “Gớm! Mũi Mợ to như mũi con Hợi ấy! Hết cả ống nước muối này!”🤧

Bình yên khi đi dạo! Cậu hái cho em bó hoa dại ven đường. Em vừa cầm hoa ngắm, vừa cười ngây ngốc. Em thấy nó đẹp hơn bất kỳ bó hoa đắt tiền nào đang trưng trong tủ kính!

Bình yên là trưa đông khách, Cậu giành làm khách cho em, giục em đi ăn cơm: “Mợ ăn trước đi! Không nhỡ đói ngất ra đấy ai mà vác về nhà được “😂

Bình yên khi chiều hết khách, em mệt nằm vật ra sofa kệ cho Cậu dọn dẹp. Cậu hỏi: “Mợ sao rồi?! Liệu có qua được con trăng này không?”😪

Bình yên lúc trời mưa to, đi làm về! Cậu che ô cho em, vừa đi vừa kể những câu chuyện hài. Tiếng cười của chúng mình hoà cùng tiếng mưa.

Bình yên ngay cả khi em không biết làm gì đó phải hỏi Cậu. Cậu vừa chỉ bảo tỉ mỉ, vừa nổ pháo: “Vậy cho nên là Mợ chả biết gì cả! Đời Mợ mà không có anh thì đi đứt!”🤣🤣🤣

Cảm ơn Cậu đã mang lại bình yên cho em và các con. Em cũng sẽ cố gắng mang đến thật nhiều bình yên cho Cậu. Chúng ta sẽ mãi là nơi chốn bình yên của nhau Cậu nhé!❤️❤️❤️

#HạnhPhúcLà
#ThửTháchMùaHè
#YêuBếp
#EsheepKitchen

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến

Gửi Tim Thương Mến