Đăng lại lên đây cho ai chưa biết mà tránh - nhà hàng nên hiểu xóa bài ko phải là

Đăng lại lên đây cho ai chưa biết mà tránh - nhà hàng nên hiểu xóa bài ko phải là cách giải quyết sự việc.

TRẺ EM VÀ CÁCH CƯ XỬ CỦA NGƯỜI LỚN NƠI CÔNG CỘNG !
Trước khi đọc bài này, mình muốn mọi người giữ vững quan điểm, mình không có ý định như thể "bóc phốt" em bé hay phụ huynh của em bé . Tất cả chỉ dừng lại ở việc chia sẻ trải nghiệm.
Cách đây ít ngày mình và một vài người em có đi ăn ở quán S.S trên đường Phạm Huy Thông, đó nên là một ngày vui vẻ nhưng nhà mình lại gặp sự cố.
Gia đình đó đi theo nhiều trẻ em và la hét rất to , rất lâu và chạy nhảy để live stream khiến mình và các vị khách khác không hài lòng. Nhưng cũng chỉ là trẻ con nên la hét một chút mình có thể hiểu.
Khi mọi việc đi quá xa, người lớn, trẻ em của gia đình đó đều không có ý định dừng lại, một em bé tiếp tục hét rất là to cùng nhiều em bé khác ( đều 3 hoặc 4 tuổi và một vài em đã tầm mười mấy tuổi ) thì em mình có đập bàn. Quan trọng rằng em mình đập bàn và mình quay ra nên họ hiểu nhầm là mình đập bàn. Và họ hét lên nói rằng ai dám làm cho con nhà họ đang hét mà phải giật mình, họ nói rằng đây là nhà hàng, họ có trả tiền nên cứ hét lên, bé nào không hét, họ đánh, không phải sợ bọn mình vì họ đã gọi bảo kê rồi.
Bàn mình không hề cãi cọ hay động chân tay vì đều là người hiểu chuyện , rất tiếc là không có clip chứng minh. Mình cũng đã để lại gmail để lấy clip nhưng vì nhà hàng lo sợ ảnh hưởng đến việc kinh doanh nên cũng không muốn cung cấp. Giờ họ có bảo là họ mất gmail của mình hay tố là mình kiếm fame đi chăng nữa thì mình cũng không hề oán giận vì lương thiện tính ra cũng chỉ là một lựa chọn, không lương thiện cũng chỉ là một lựa chọn khác. Mà mình đã chấp nhạn viết lên mạng xã hội thì dù có bị đổ oan đi chăng nữa thì mình cũng chấp nhận.
Tiếp, nghe họ gọi bảo kê vì làm con họ giật mình, mình không hề có một chút thấy vô lý mà mình chỉ thấy sợ. Họ nói nhà họ có tiền , có chức , có quyền nên mình phải tính đến bước an toàn là gọi người lớn trong nhà, chứ họ làm gì mình rồi bỏ chạy có trời mới biết.
Chắc các bạn đang nghĩ mình gọi hội. Thực ra mình chỉ gọi anh mình. Anh mình là một dược sĩ, cứu người không hết chứ đánh đấm gì ạ. Chỉ là nếu họ có làm khó bọn mình thì cũng dễ nói chuyện.
Nhưng rồi họ nhanh chóng bỏ về trước và ra bàn mình TÁT mình một cái và nói rằng muốn làm ai giật mình phải nhìn vào họ trước đã. Rồi họ lên xe về nhanh.
Để có thể chia sẻ ra chuyện này thật khó và mình phải cảm ơn cô giáo ở trường cấp 3 vì đã động viên mình viết ra vì bản thân . Mình đã trải qua hàng ngàn cảm xúc và hành động tiêu cực với bản thân từ năm lớp 12 đến giờ vì mất ngủ. Và vấn đề lớn nhất với mình là chia sẻ cảm xúc tiêu cực . Khỏi phải nói , những ngày qua như là địa ngục với mình vì lòng tự trọng của mình bị tổn thương nhưng không thể nói ra. Mọi người đều khuyên mình bỏ qua để thanh thản nhưng duy nhất cô là người khuyên mình bên cạnh việc bỏ qua hãy chia sẻ để không chỉ khiến bản thân nhẽ nhõm mà còn giúp người khác tránh được những chuyện không đáng có như vừa rồi.
Sau tất cả, mình thấy cái gì nên bỏ qua thì hãy bỏ qua, về chuyện này mình không còn muốn truy cứu . Chỉ mong muốn một điều , HÃY VÌ Ý THỨC MỘT CHÚT. Mình biết có rất nhiều mẹ ý thức và dạy con mình rất tử tế, không nên để một vài sự việc lặt vặt củ hành vỏ tỏi này mà phải để giới trẻ lập ra một cái page "Đ** ưa trẻ con" và có cái nhìn xấu về những bà mẹ và trẻ em. Nếu có thể mọi người hãy share để cộng đồng có một cách hành xử khác về những việc như thế này ạ 😞
Quan trọng hơn hết , lương thiện thì khó nhưng tạo nghiệp thì dễ, hãy cư xử như những người văn minh vì không tự nhiên mà nhân sinh lên án những điều không hay , nhỉ ?
Nguồn: Phương Thảo
P.S: Mong ad duyệt bài

Đăng lại lên đây cho ai chưa biết mà tránh - nhà hàng nên hiểu xóa bài ko phải là