Bún Chửi Ngô Sĩ Liên: Kinh Nghiệm Buồn T cười

Người CÓ TỰ TRỌNG, thì ĐỪNG BAO GIỜ ĂN "bún chửi" ở Ngô Sĩ Liên!!!

Nghe danh "bún chửi Ngô Sĩ Liên" đã lâu, thật sự chưa bao giờ mình có ý định đến ăn thử, vì quan điểm của mình là Hà Nội không thiếu hàng ngon để đâm đầu vào những thứ vô văn hóa ấy làm gì. Thế mà hôm nay mát trời, đứa bạn lại cứ rủ đi ăn cùng cho biết, vì bạn mình ăn vài lần thấy cũng ổn. Bấm bụng nghĩ ừ nay mát trời thật, có khi chủ quán sẽ mát tính hơn chăng?! :D

Vừa đến quán không biết gửi xe đâu, anh nhân viên đang ngồi rửa bát cũng không buồn cất tiếng chỉ cho khách, hất hàm ý bảo để bên kia đường. Buồn tập 1, nhưng thôi cho qua, chắc do giao tiếp mỗi người mỗi khác.Cho đến khi bước vào quán thì không chỉ buồn mà bị shock văn hóa toàn tập. Cuộc hội thoại mở đầu giữa bọn mình và chị nhân viên rất bình thường:

- 2 người à e ơi?

- Vâng, bọn em lên tầng 2 được không chị? (bàn tầng 1 đã full, bạn mình đã ăn đây khá nhiều lần và đã từng ngồi ăn ở tầng 2

-Nhà chị không bán tầng 2 em ơi

-Thế ạ? Thôi tầng dưới cũng được. Tại trước em có ngồi tầng 2 rồi nên em hỏi vậy ạ

Chuyện sẽ chẳng có gì, bọn mình sẽ ok chờ chị ấy xếp bàn và gọi đồ nếu như cô bán bún không quay sang liếc nhìn 2 đứa rồi buông câu:" Ra nhà nghỉ mà ăn. Ở đây đéo có chỗ nghỉ. Ra nhà hàng nhà nghỉ mà vừa ăn vừa nghỉ vừa nằm". Mình cũng nóng mặt, vì cảm thấy bọn mình chưa đòi hỏi gì quá đáng để cô phải nói như thế, nên kéo tay nói nhỏ bạn mình thôi đi về, không ăn nữa. Nghe chủ quán nói thế mà vẫn bình tĩnh đứng đợi xếp bàn rồi gọi đồ ăn uống thì chắc cần mặt dày cả gang mất :)))

Nhưng không dừng lại ở đấy, cô tiếp tục xỉa xói bằng 1 thứ giọng không thể VÔ HỌC hơn: "Chim cút! Xôi xéo! Dẫn nhau ra nhà nghỉ. Ra nhà nghỉ mà vừa ăn vừa đ!t nhau!"

2 đứa thực sự bực mình nhưng chẳng muốn cãi nhau với người như thế. Lúc lấy xe mình có nói chuyện với bạn mình về thái độ vô văn hóa đến khó hiểu của chủ quán, thì chú trông xe nhìn bọn mình như thể đã quá quen với phản ứng của khách hàng về quán.

Thiết nghĩ tại sao một thứ chợ búa, vô văn hóa như vậy vẫn có thể tồn tại được giữa cái đất thủ đô tự hào nghìn năm văn hiến đến vậy? Người ta mong đợi gì khi đến đây: 1 bát bún ngon? hay những câu chửi bới tục tĩu để thỏa mãn lòng tò mò về thứ "đặc sản" này của Hà Nội?

RIêng mình mạn phép không bao giờ quay trở lại đây, dù biết "vắng mợ thì chợ vẫn đông". Nhưng nếu bạn có tự trọng, thì đừng bao giờ chấp nhận việc bỏ tiền đi ăn mà lại phải nghe những thứ dơ bẩn cực hạn đến vậy.

Bạn nào vẫn là fan của bún mọc-lưỡi-sườn dọc mùng, mời qua 11B Đoàn Thị Điểm hoặc lên Bát Đàn, ngon hay không thì tùy mồm, nhưng VĂN HÓA thì mình đảm bảo bún chửi Ngô Sĩ Liên muốn xách dép cũng không có cửa!

*Ảnh minh họa vì ăn bún thì chưa mà ăn chửi thì rồi :-<

EDIT THÊM CHO BẠN NÀO BẢO MÌNH PR CHO QUÁN KHÁC:

Trưa nay sau khi ôm bực đi về, bạn mình bảo ra Đoàn Thị Điểm ăn, mình ăn thấy ok (hoặc thì tức vs quán ở Ngô Sĩ Liên nên thấy ok hơn chăng ?:D?) thì mình nhắc đến quán ở cuối bài. Các bạn cmt mới biết là em bà kia.

Thế theo các bạn, mình nhắc đến quán của em người vừa chửi mình như hát hay, và 1 quán ở Bát Đàn còn chẳng buồn nêu rõ địa chỉ, thì mình đang PR cho quán nào?! :D

Bún Chửi Ngô Sĩ Liên: Kinh Nghiệm Buồn T cười