Cơm Cháy Đáy Nồi - Ký Ức Tuổi Thơ
Mình sinh ra và lớn lên ở một vùng trung du, tuổi thơ của mình là những cánh đồng thơm mùi rơm rạ. Là khói bếp lam chiều với nồi cơm nấu bằng bếp củi.
Thời đó, có nhiều gia đình đông con mà người mẹ phải giả vờ no để nhường cho các con no bụng mới bắt đầu ăn, có khi quay lại chỉ còn chút cháy đáy nồi.
Hôm nay, mình cùng vài người bạn thời thơ ấu có hẹn hò nhau một bữa cơm tại nhà mình. Tất cả bốn đứa đã cùng nhau sinh sống và làm việc tại Hà Nội, và các anh chị có cho mình một đề bài là nấu món gì để bật khóc khi ăn
Vào việc với cơm cháy đáy nồi bốn món, khơi gợi lại cả bầu trời ký ức tuổi thơ của bốn đứa nhà quê đầy tham vọng
cả mâm cơm cháy cùng nồi kho quẹt đã hiện diện trên bàn tiệc hội ngộ của bọn mình một cách bất ngờ. Và tất cả bốn đứa lại bắt đầu một loạt các câu chuyện ôn nghèo kể khổ
Và có những câu chuyện mà lần nào gặp nhau cũng kể lại, nhưng cảm xúc vẫn rưng rưng như chính cái thời tuổi thơ nghèo khó.
châm thêm vào bầu không khí ấy là bài hát Về Đi Em của Hà Anh Tuấn
Về đi em cô gái thơ ngây của làng ta
Về bên dòng sông thơ ấu
Có anh trai quề vẫn chờ
Đàn vịt xiêm còn ngơ ngác nhớ
chị Tấm xinh tươi ngày xưa
Bạn cần đăng nhập để thực hiện bình luận.
Nếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây