#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp Mặt trời của mẹ Các cụ thường có câu

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp

Mặt trời của mẹ

Các cụ thường có câu "ruộng sâu trâu nái, không bằng con gái đầu lòng"

Ngày mẹ sinh con, bố đi học xa, mẹ ở nhà một mình, chuyển dạ thì ba giờ sáng đạp xe một mạch đến trạm xá cách nhà 5 km. Bảy giờ sáng con được sinh ra. May mắn là con muốn chui ra thật nhanh không làm khó mẹ , trông con bé tẻo teo có 2.kg 3 thôi à, con gái mà cân nặng như vậy thì quá nhỏ. Iu lắm, thương lắm, cưng lắm! Mẹ chọn cho em cái tên là Hoài Thương, là thương hoài đó nghen!
Nuôi con một quá trình vất vả, có những lúc con ốm không chịu ăn cả tuần, mẹ sợ con bị đói. Ép con ăn con ngất xỉu làm cho mẹ một phen hú hồn.

Năm 2000 khi con tròn 15 tuổi, một mực năn nỉ xin mẹ xuống Sài Gòn đi học, quyết định rời xa mẹ, gia đình để theo đuổi ước mơ của con là được vào học trường chuyên Lê Hồng Phong. Thương con, vì tương lai của con mẹ vẫn tôn trọng quyết định của con, ai cũng mắng mẹ sao dám để một đứa con gái bé bỏng tự lập sống trọ một mình dưới Sài Gòn như thế.
Năm 2005 em trai con mới 13 tuổi con lại gánh vác thay mẹ, đưa em xuống theo học cùng con, lo cho em, chăm sóc bữa ăn giấc ngủ học hành. Lúc em bị ốm, sợ quá điện thoại về cho mẹ vừa nói vừa khóc. Mẹ cảm thấy có lỗi với con, xót xa vô cùng khi phải để con làm thay những việc nhẽ ra là của mẹ. Em trưởng thành và tự lập như ngày hôm nay, công lớn là ở cả chị Hai.

Với mẹ, con luôn là điểm tựa, một chiến binh vững chãi để mẹ tựa vào, luôn cho mẹ cảm giác an tâm với tất cả mọi việc con làm. Con đón nhận tin mẹ bị ung thư rất bình tĩnh, ngay cả người trong cuộc là mẹ, hay em và những người thân đều rối hết cả lên. Một tay con dàn xếp mọi chuyện từ việc lo bác sỹ mổ cho mẹ, rồi điều trị tích cực lâu dài thế nào. Con luôn lạc quan, mạnh mẽ để động viên mẹ chấp nhận căn bệnh của mình, lạc quan để chiến đấu lâu dài với nó. Ngày bước lên bàn mổ, mẹ thay đồ đi thẳng không dám nhìn lại, cố mỉm cười vẫy tay chào mọi người đi theo y tá, để trấn an cả nhà. Trông thì oai vậy đó, chứ nói thật không lo sao được, một cuộc phẫu thuật kéo dài 6-7 tiếng đồng hồ, tất cả phó thác cho bề trên. Mẹ cũng đâu biết khi cánh cửa khép lại, con đã sụp xuống khóc, ngay truớc mặt mọi người. Đứa con gái mạnh mẽ nhất đời của mẹ khi khóc cũng khóc sau lưng mẹ.

Những ngày nằm trên gường bệnh, khi vào thuốc hoá trị, mẹ vật vã, mệt mỏi chán chường, muốn từ bỏ, buông xuôi. Một lần nữa, con lại thành "mẹ" của mẹ, chăm chút, nâng niu, kiên nhẫn, nhẹ nhàng để chăm mẹ như một em bé. Bao vất vả lo toan, con lại gồng gánh vì mẹ, cũng không ít lần rơi nước mắt khi mẹ cáu gắt khó chịu. Không có con bên cạnh, mẹ biết chắc mình không thể chiến đấu quãng thời gian hoá trị vừa rồi. Con là bờ vai vững chắc, là nguồn suối mát của mẹ. Ở bên con mẹ cảm thấy bình an, hạnh phúc lắm con gái ạ. Mẹ chưa từng nói ra, nhưng con là đứa con mẹ thương nhất, vì cái nết chịu đựng, vì cái tính rắn rỏi nhưng thẳm sâu lại rất mềm yếu.
Sau này ai yêu con gái mẹ, mẹ sẽ rất vui và hạnh phúc. Nhưng chắc sẽ chạnh lòng vì không còn cho mẹ ngủ chung nữa. Chắc là hết được nhõng nhẽo suốt ngày với con gái, cũng như nghe con càm ràm suốt ngày. Nhưng dù thế, mẹ cũng mong ai đó mau xuất hiện, thương mặt trời của mẹ, hơn mẹ thương em nhé!

#mySHEro #ThửTháchTháng3 #EsheepKitchen #Thếhệbìnhđẳng #IWD2021

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp  Mặt trời của mẹ Các cụ thường có câu

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp  Mặt trời của mẹ Các cụ thường có câu

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp  Mặt trời của mẹ Các cụ thường có câu

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp  Mặt trời của mẹ Các cụ thường có câu

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp  Mặt trời của mẹ Các cụ thường có câu

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp  Mặt trời của mẹ Các cụ thường có câu

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp  Mặt trời của mẹ Các cụ thường có câu