#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp
NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM.

Bạn là một người khỏe mạnh, nếu một ngày bất ngờ bạn không thể đứng dậy, không bao giờ có thể bước đi được nữa, và bạn biết căn bệnh sẽ ngày càng nặng, cảm xúc của bạn sẽ thế nào? Tôi là một người như thế đó. Cảm ơn bạn nếu bạn dành ít phút đọc câu chuyện của tôi sau đây nhé ❤

1. NỖI LÒNG TUỔI THƠ TÔI
Tôi là một đứa trẻ không có cha, lớn lên trong tình yêu thương của mẹ và các anh chị ở một vùng quê nghèo. Nhìn các anh chị tuy còn nhỏ mà đã vất vả đi làm thuê cùng mẹ và làm đủ việc từ đi mót, chặt củi, bẻ măng, mò cua, bắt ốc... và tôi sớm
biết mình là nỗi sầu riêng của mẹ nên đứa bé tôi ngày đó không bao giờ dám đòi hỏi gì.

Một lần, tôi cãi nhau với bạn, trong lúc tức giận bạn ấy hét lên "mi là đồ không có cha, đồ con hoang!"
Tôi như cứng đơ hết cả người, im lặng trân trân nhìn bạn, rồi tôi quay đi. Dù sự thật đó tôi đã biết, nhưng khi bị bạn nói ra với vẻ mặt như vậy giữa các bạn học, tôi tủi nghẹn nơi cổ rồi, nhưng tôi không khóc trước mặt bạn. Chỉ khi một mình một nơi không ai biết thì tôi mới như vỡ òa trong nước mắt.

Hình ảnh đó đã theo tôi mãi sau này, không phải tôi nhớ là vì tôi giận bạn mà là nhắc nhớ tôi biết tôi là ai và tôi phải sống thế nào để không bị người khác nói lời tổn thương mình như vậy nữa.

Tôi biết yêu thương đồng cảm hơn với mọi người, đặc biệt là những đứa trẻ như mình. Tôi tự nhắc nhở mình chỉ nói lời yêu thương, không được nói lời tổn thương ai...

Tôi từng tự hứa là mình phải chăm học, chăm làm để mẹ và anh chị vui. Nhưng ký ức đó còn tác động mạnh hơn nữa đến quyết tâm của tôi rằng tôi cần phải nỗ lực nhiều hơn, tôi phải giỏi, ngoan, sau này thành người có ích, được mọi người tôn trọng, và tôi có thể tự tin rằng không có cha thì không có gì xấu hổ. Tôi chỉ xấu hổ khi tôi đã không cố gắng. Tôi chỉ xấu hổ khi mình buông xuôi thành một đứa trẻ không tốt.

Tôi rất biết ơn những người anh em bên nội của các anh chị tôi đã không phân biệt và đối xử với tôi như một đứa cháu của gia đình. Điều đó động viên tôi rất nhiều.

2. VƯỢT QUA THỬ THÁCH
Lớn lên, tôi bị căn bệnh khó chữa, nó tàn phá và làm biến dạng tất cả các khớp trên người tôi, khiến tôi từ một người khỏe mạnh trở thành một người không đi đứng được. Tôi phải sống chung với bệnh, chịu đựng những cơn đau khớp nặng thêm từng ngày. Mọi sinh hoạt của tôi phải phụ thuộc vào người thân.

Tình yêu thương của mẹ, của các anh chị, của anh em, bạn bè, và cả những cuốn sách đã kéo tôi lên từ tận cùng của tuyệt vọng và đau khổ.

Đọc nhiều sách, tôi càng hiểu sâu sắc hơn về tình yêu thương. Tôi thấm hơn về những nỗi đau của con người và học được cách cho đi. Như câu nói "của cho không bằng cách cho" đã luôn nhắc tôi tế nhị trong cả cách mình trao đi yêu thương và sự quan tâm đến mọi người.

Đối với tôi, mỗi người, mỗi cuốn sách đều là một người thầy dạy tôi rất nhiều bài học.

Tôi không đi được, không làm được các việc tay chân nhưng may mắn rằng tôi còn biết suy nghĩ, còn đôi bàn tay tuy rằng các khớp bị sưng đau và biến dạng hết cả nhưng tôi đã kiên trì chịu đau để luyện viết, luyện vẽ và viết được đẹp trở lại.

Tôi viết, tôi vẽ những gì tôi muốn và tôi chọn việc bán hàng tạp hóa nhỏ để có thêm thu nhập, dù là ít ỏi.

Tôi tiết kiệm tiền và mua nhiều sách. Tôi cho thuê những sách giải trí và cho đọc miễn phí những sách có nội dung sâu sắc, ý nghĩa, sách kỹ năng học tập, kỹ năng sống và phát triển bản thân, sách sức khỏe... những sách mà tôi nghĩ là học hỏi được nhiều hơn.

Tôi trò chuyện và gợi ý các thể loại sách cho từng người, từng lứa tuổi dễ chọn.

Ai sống gần tôi đều biết tôi rất chân thành và nhiệt tình với tất cả mọi người. Bởi đó là cách sống mà tôi chọn.

3. CUỐN SÁCH GIÚP TÔI TÌM THẤY SỨ MỆNH CỦA MÌNH
Tôi thấy vui vì mình làm được việc có ích cho bản thân, gia đình và mọi người, nhưng tôi chưa có khái niệm gì về "sứ mệnh cuộc đời".

Cho đến ngày tôi đọc cuốn tự truyện "Không gục ngã" của chị Nguyễn Bích Lan, và hai cuốn sách "Cà phê cùng Tony", "Trên đường băng" của tác giả "Tony buổi sáng", tôi mới biết thế nào là "sứ mệnh cuộc đời".

Đọc "Không gục ngã", tôi bắt gặp hình ảnh của chính tôi, đồng cảm với những gì chị Lan đã trải qua, không ít lần mắt tôi đã nhòe ướt.

Chị Lan đã bước qua hầm tối bằng con đường tự học và tìm thấy ánh sáng cuối đường hầm, đó chính là niềm vui và hạnh phúc khi chị được làm công việc yêu thích. Chị dịch sách, viết sách. Chị gieo những hạt mầm tích cực và động lực mãnh mẽ đến tôi và tất cả mọi người. Chị đã tìm thấy ý nghĩa cuộc sống, tìm thấy sứ mệnh của mình.

Tôi khâm phục chị, biết ơn chị, thần tượng chị. Tôi biết tôi không làm được như chị. Tôi hiểu, hoàn cảnh sống, môi trường và thời điểm tạo nên sứ mệnh của mỗi người sẽ khác nhau.

Nhờ có duyên đọc được tự truyện đời chị. Tôi muốn tìm thấy sứ mệnh của mình.

Tôi tự hỏi mình nhiều hơn "điều gì khiến mình vui và hạnh phúc nhất khi mình làm được?

Là khi tôi thuyết phục được thêm một người "sợ sách" chịu đọc sách, rồi đọc xong người đó bảo sách hay lắm, chọn cho họ cuốn khác nữa...

Là khi những người đọc sách trong tủ sách miễn phí của tôi bảo rằng nhờ đọc những cuốn sách đó mà họ học hỏi được nhiều điều và họ thay đổi tích cực lên rất nhiều.

Là khi tôi nhiệt tình giúp đỡ hoặc chân thành quan tâm mọi người và họ cảm nhận được tình cảm đó của tôi, tôi biết họ vui và xúc động thế nào...

Vậy là tôi xác định được "sứ mệnh cuộc đời mình". Tôi đã được nuôi dưỡng và thay đổi bản thân từ điều gì, thì tôi sẽ trả ơn cho đời bắt đầu từ chính điều ấy. Đó chính là Sứ Mệnh "GIEO DUYÊN ĐỌC SÁCH - LAN TỎA YÊU THƯƠNG".

Cuộc sống thử thách tôi phải là người khuyết tật để tôi biết lấp đầy khiếm khuyết đó bằng trái tim đầy ắp yêu thương.

Cuộc đời tôi không làm ra nhiều tiền nhưng tôi tin mình có thể tạo ra nhiều giá trị tích cực cho bản thân và lan tỏa đến nhiều người.

Từ ngày đó tôi hiếm khi mua sách giải trí nữa mà tập trung tìm hiểu và mua thêm đa dạng thể loại sách ý nghĩa cho đủ lứa tuổi, từ sách khoa học, lịch sử, đến sách nuôi dạy con... đều có.

Tôi nghĩ nhiều hơn phải làm sao để nhiều người muốn đọc sách. Không phải để mọi người thuê sách của tôi, mà là mượn đọc miễn phí.

Trước đây tôi cũng nghĩ nhiều cách thuyết phục mọi người mượn sách trong tủ sách miễn phí của tôi về đọc. Còn sách giải trí thì vẫn phải thuê (là thuê về nhà đọc, chứ đọc tại chỗ thì tất cả sách đều miễn phí).

Tôi thường bảo các em đọc xong cuốn nào mà viết lại được ngắn gọn suy nghĩ, cảm xúc của mình, hoặc "em học được gì từ cuốn sách này?", hoặc ghi lại việc tử tế các em đã làm được mỗi ngày, thì tôi sẽ thưởng các em mượn đưa về các sách giải trí tự chọn mà không phải thuê.

Tôi khuyến khích mọi người đọc đa dạng các loại sách để không chỉ giải trí mà còn học hỏi được nhiều hơn. Vì vậy tôi bảo rằng ai mượn đọc được các sách mà tôi gợi ý, chính là những sách tôi nghĩ là ý nghĩa và có ích hơn, thì sẽ được thưởng cho mượn các sách giải trí tự chọn.

Cách khuyến đọc này hiệu quả với những người thích đọc sách giải trí. Mọi người đọc được đa dạng các loại sách, vậy là tôi không thu tiền thuê sách nữa.

Nhiều người hỏi, vậy tôi lấy tiền đâu ra để mua thêm sách đều đều như thế cho @Tủ sách miễn phí Thúy Nga, là tôi cũng bán hàng, và tôi tối giản chi tiêu cho bản thân để dành tiền mua sách.

Nhờ đọc sách, tôi biết thực hành lòng biết ơn mỗi ngày.

Nhờ đọc sách, tôi biết tôi thật may mắn. May mắn nhất là dù tôi khỏe mạnh hay đau bệnh thì người thân vẫn luôn yêu thương và ủng hộ mọi việc tôi làm.

Nhờ đọc sách, trái tim tôi rộng mở, bao dung, và tôi biết ơn cả những người từng làm mình tổn thương. Ví dụ người bạn từng hét lên bí mật về thân phận của tôi ngày đó. Tôi biết ơn bởi tổn thương đó cũng là động lực giúp tôi quyết tâm thay đổi mình hoàn thiện hơn.

Nhờ tình yêu thương và nhờ sách, tôi nhận ra "không có cha không có gì đáng xấu hổ, không lành lặn khỏe mạnh cũng không đáng xấu hổ, mà điều đáng xấu hổ là ta không có một lý tưởng tích cực nào để sống và làm đẹp cho đời".

Tôi có lý tưởng, khoảnh khắc tôi đọc tự truyện "Không gục ngã" tôi đã biết sứ mệnh của mình, tôi sẽ sống hết mình vì nó. Bởi tôi biết, nếu tôi không thể là Mặt Trời thì tôi sẽ là Tia Nắng, nhỏ bé mà sưởi ấm được cho bao người.

=====
#mySHEro #ThửTháchTháng3 #EsheepKitchen #Thếhệbìnhđẳng #IWD2021 #UNWOMEN #SSINTERIOR #PHILIPS #OHUI #PNJ

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp NẾU KHÔNG LÀ MẶT TRỜI, HÃY LÀ TIA NẮNG ẤM. Bạn là một người