Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên, mình lại góp vui! Xem như tâm sự đôi điều, cũng là một cách chiêm nghiệm lại bản thân. Mình 29 tuổi. Làm nội trợ , kiêm luôn gia sư , xe ôm cho con, máy rửa chén, robot quét dọn,... chỉ chừa máy giặt không kiêm thôi! Không giàu có, nhưng thật ra mình nghĩ rất giàu vì mình và người thân đều khỏe mạnh, có hai gia đình lớn yêu thương , bao bọc, che chở, có hai cục kim cương vô giá là hai con, bé trai 10 tuổi, bé gái 5 tuổi. Mình thấy các bạn trong nhóm bình luận một bài viết nào đó là giàu có như thế ắt sẽ hạnh phúc như bạn ấy! Chúng ta không thể phủ nhận tầm quan trọng của tiền bạc trong cuộc sống. Nhưng riêng mình nghĩ tiền chỉ là một phần quyết định đến hạnh phúc thôi! Không cần cao lương mĩ vị,du lịch đến những nơi xa hoa mới là hạnh phúc nhất! Tự cảm thấy hài lòng với những điều đang có, biết đủ là hạnh phúc! Đó cũng là cách thể hiện tình yêu bản thân mà trải qua nhiều lúc mệt mỏi mình mới nhận ra!
Trước đây, khi sinh con trai đầu lòng mình bị stress nặng. Người gầy gò, ốm yếu, hay cảm sốt, ngủ ít, cáu giận. Rồi chỉ uống thuốc bổ, truyền nước, truyền đạm, là xong! Không quan tâm đến tinh thần . Sau này đọc báo mới biết là thật ra sức khỏe tinh thần và thể chất quan trọng ngang nhau.Và từ khi đọc bài báo mình chú ý nâng cao sức khỏe tỉnh thần hơn. Khi đó, là lúc con mình ăn dặm. Mình tập trung vào những lúc nấu ăn, cho con ăn, tâm trạng vơi bớt mệt mỏi. Khi nóng giận, mình tập trung vào hơi thở, hít thở sâu. Rồi tập ngủ sớm cùng con, nghĩ đến những việc mình thấy vui. Và việc đó là nấu và cho con ăn, rồi đọc sách, báo. Nghĩ đến người thương yêu mình nhất là mẹ. Mình nghĩ mình xảy ra chuyện thì chắc chắn là mẹ sẽ đau buồn nhất. Cũng may mắn hơn nữa khi có gia đình chồng yêu thương hết mực. Và gia đình cho hai mẹ con lên ở với ba má chồng. Má bị tai biến nửa người bị ảnh hưởng, ba chồng bị cụt một chân tới gần đầu gối phải đi chân giả. Mình cơm nước, giặt giũ một tuần, nửa tháng lại về nhà. Lặp đi lặp lại gần năm. Khoảng thời gian này mình được má chồng chỉ nấu ăn và biết đến cá chuồn kho mít, chiên xả ớt với củ nén, cá kho nghệ, cá hố phơi một nắng, canh bắp cải cuộn thịt, cá nấu ngọt ăn bún, bánh xèo nhân thịt bò ướp xả, cá nấu cháo nghệ, dưa gang muối ...Rồi thời gian trôi qua. Mình không biết qua khỏi stress khi nào nữa. Mình thích thú với việc nấu ăn hơn.
Mình đọc ở đâu đó người Trung Quốc viết rằng : “thực phẩm là cội rễ của vạn vật, chính thực phẩm và chỉ có thực phẩm chữa bách bệnh” và phương Tây thì viết : "thực phẩm là thứ thuốc chữa bách bệnh ". Nó giống như khai sáng mình về việc nấu ăn không đơn giản chỉ là ăn cho xong bữa mà là sức khỏe con người. Mà khỏe thì sẽ vui vẻ, và tinh thần thêm phấn chấn. Tình yêu bếp lại thêm một chút.
Mình thích tất cả hương vị đặc trưng vùng miền bởi vì ba mình quê miền Tây, mẹ quê miền Bắc, chồng miền Trung. Thích tất cả những món ăn từ rau dại hái ở vườn, ở bờ suối như rau trai, "rau cuốc, rau máu, rau cứt quạ, rau đinh, rau đốm, rau muộm", ( các rau này mẹ mình gọi tên như vậy, ba rau sau đắng ). Mình ăn được tất cả các loại mắm từ mắm tôm, mắm tép của miền Bắc đến mắm cá linh, cá lóc, cá sặc để nấu lẩu, chưng thịt, làm mắm kho, mắm tôm chua, mắm cá cơm đỏ trong ớt tỏi, thịt trong veo nhưng không mặn của miền Tây cho đến mắm cá cơm miền Trung mặn chằn mà hay gọi là mắm nêm chấm thịt luộc và cả mắm mực đen thui chấm rau luộc. Mình thích món của mẹ thì có canh măng chua nấu thịt gà hạt dổi, rau mì (sắn) chua nấu cá, hoặc vắt khô nước xào mỡ cũng ngon, vị chua của mẻ nấu canh ngó khoai lẫn mùi thơm của lá lốt, ngổ, ngò gai, vị đắng từ bông đu đủ đực xào tỏi, trái đu đủ non luộc, và đặc biệt là "đắc đồ" chấm mẻ , rồi cả gỏi cá rô phi, cá lóc ao ngọt thanh, thơm mùi thính mà dượng làm, ăn rồi nhớ mãi. Mỗi khi rảnh rỗi về nhà mẹ là ăn những món rau mẹ nấu, không cần thịt, cá cao sang nhưng vẫn ăn nhiều hơn bình thường, no cành hông lại không muốn trở về nhà mình. Bởi trong ấy có cả tình yêu của mẹ dành cho con nên nó ngon lạ thường! Món ăn đặc trưng miền Tây có vị ngọt của dừa trong nồi thịt kho, cá kho, ngọt từ canh chuối sứ, vừa ngọt vừa béo như canh kiểm ( chồng mình nói này là chè chứ canh gì! ), cháo trắng nước cốt dừa ăn với đường , rồi canh chua và lẩu thì đủ loại rau. Khi thì các nục thêm nắm rau muống, trái cà chua thêm vài trái me chín hoặc xanh cạo vỏ, có khi thì nắm rau đắng , nắm bông so đũa, bông súng, kèo nèo hoặc điên điển, thêm cà chua, đậu bắp, thơm , giá cũng được mà không cũng được, không cần đầy đủ như canh chua thường có. Có khi thì nấu canh chua cá linh, cá lóc khi thì cá rô, cá sặc. Miễn có cá, gia vị tạo chua, ngổ và ngò gai. Còn lại có rau gì thả vô rau đó thêm vài lát ớt là ra canh chua.
Và bữa ăn của mình không chỉ để no bụng mà còn giải quyết cơn thèm ăn của mình mặc dù chồng con không ăn, phải nấu riêng thêm . Rồi hì hục làm bánh, nấu chè xong trong niềm háo hức, phấn khởi xong cũng chỉ mình ăn là nhiều, thế là đem phân phát cho mẹ, các chị bên chồng cho hết. Chồng nói thèm thì mua ăn cho nhanh mất công làm hì hụi mệt thêm. Nhưng chỉ có bản thân biết được niềm vui, sự phấn khởi trong khi nấu thôi! Vậy mà lâu lâu chồng lại kêu đi chợ nấu bún riêu, bò kho, phá lấu... hoặc có khách cũng kêu nấu ở nhà chứ không mua quán. Thế đấy! Yêu bếp, yêu mình đơn giản vậy thôi!
#mượnbếpyêumình #HeForSheAtHome
#Yêubếp #Esheepkitchen
#Thửtháchtháng5

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,

Sau khi đọc bài của mọi người trong nhóm, thấy mọi người rôm rả quá nên không yên,