#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất

#GửiTimThươngMến
GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…

Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất nhiều, có thể nói là mỗi ngày những lời tâm sự, những bài báo về những trắc trở, những thù oán, phụ bạc trong tình yêu.
Và chính tôi cũng đã đôi ba lần không kiềm lòng được mà viết lên trang giấy những lo lắng và buồn phiền. Nhưng hôm nay thì khác, trong mảnh giấy này chỉ toàn lắng lo, săn sóc & thương yêu nối dài.

Đó là một cảm giác khó tả, được mỉm cười mà chẳng hiểu lý do, được buông xuôi mọi ưu tư của đời sống hiện tại & được thở trong niềm yêu gần 8-9 thập kỷ đằng đẵng trôi qua.

Nhắc về câu chuyện của Ông & Bà, nó giống như một chuyện đùa mà nên duyên nên nợ. Ông & Bà- 2 người xa lạ, đôi ba lần lướt qua nhau, biết tên nhau & quen biết nhau qua vài lần trò chuyện. Rồi họ yêu nhau.
Bà hồi ấy - người con gái trẻ tuổi nhưng đầy sự quả quyết & tham vọng, nhất quyết theo ông rời làng quê lên thành phố, khác xa với tư tưởng bám làng thời đó. Bà muốn con cái được đi học, bà muốn kinh doanh, bà mưu cầu phát triển.

Đã có khi 2 người phải xa nhau cách trăm nghìn cây số vì chiến đấu, vì cách mạng, vì bảo vệ đất nước. Ấy mà cuối tuần “Thủ trưởng” lại lọc cọc đạp chiếc xe tân thời về thăm Bà, ước chừng mỗi lần tầm hàng trăm cây số, băng suối, vượt rừng.

Những năm tháng con người ta quay cuồng với áo cơm, chăn chiếu, một mình Bà gồng gánh nuôi 4 đứa con, đẹp xinh, no đủ. Cô gái thôn quê miền Bắc nhiều thập niên về trước với tư tưởng vượt thời gian trở thành chủ hiệu ảnh nức tiếng một vùng, những ông lớn thời ấy không ai sánh nổi cũng tự hạ mình mà tôn Bà mới là người giàu nhất Huế thành.

Giờ đây khi Thủ trưởng đã 90 & bà chủ hiệu ảnh Sông Hương đã 80, 2 người vẫn thường xuyên cãi vã như niềm vui tuổi già. Có hôm Ông ngủ hoài không dậy, Bà sợ lắm, ngồi một chỗ chẳng nói chẳng rằng, mắt rươm rướm chực trào đôi ba hàng nước mắt:
- “ Chẳng biết có sao không nữa. Sợ thế nhỉ. Dậy đi Ông!”
Ông tỉnh dậy đầu tiên làm là nắm tay cô Kim Vân xinh đẹp thời ấy, cười hiền.
- “Hơi mệt mệt!”
Ông bị lãng những năm cuối đời, có thể cũng là do hậu quả của những trận chiến tàn khốc của chiến tranh, tôi nghe nói rằng những cựu binh thời ấy rất nhiều người bị hiện tượng tương tự. Ấy vậy mà, ký ức về cô Kim Vân ngày xưa từng theo đuổi thì khó để mà quên. Ông chỉ nhớ một mình Bà.

Chẳng cần phải có khung cảnh lãng mạn, có đèn hoa, điệu nhạc du dương, cũng chẳng cần rượu vang hay đồ ăn hảo hạng, Ông Bà yêu nhau thời mà nhà luôn dư thừa vài chục thùng mỡ, bột mì Liên Xô, thịt hộp Mỹ, mỗi ngày làm ra cả cây vàng, là nhà duy nhất có TV được xem là rạp cine của cả vùng & là nhà duy nhất các con được đưa đi chơi mỗi chiều bằng ô tô con, được ra hợp tác xã mua cả giỏ kẹo mứt mà chẳng lo về tiền.

Chẳng cần thêu dệt hay vẽ vời những khoảnh khắc ấy, nó có thật & vẫn luôn tồn tại trong thế giới của Ông Bà. Có thể nói tình yêu của Ông Bà chính là hình tượng đắt giá nhất trong lòng con cháu. Tình yêu càng bình dị, bình yên thì càng lâu bền và hạnh phúc!

Thế rồi, một ngày cuối tháng 2, Ông đi! Trước khi đi, miền ký ức bị lãng quên trong Ông như sống lại, Ông gọi Bà, nắm tay Bà cười hiền: - “Thương Vân!”
“Từ đó Ông là hoa, nở đoá hoa vô thường…”

Sự ra đi này để lại những trái tim đau đớn không ai có thể chữa lành & Người ra đi để lại một vùng ký ức không ai có thể đánh cắp.
Rất khó để quên đi một ai đó từng cho chúng tôi quá nhiều những nhớ nhung. Nỗi đau này cũng như đại dương, đi kèm với những làn sóng âm ỉ chảy đều. Đôi khi mặt nước phẳng lặng & lắm khi cũng cuộn trào. Tất cả những gì chúng tôi phải làm lúc này là học cách bơi trong đại dương đó.

Ngày Ông đi, chúng tôi cùng nhau quỳ trước áng linh đường nguyện cầu cho Ông sự sống thay đổi chứ không mất đi. Chúng tôi đã khóc nhiều cho điều từng làm chúng tôi hạnh phúc.

Ngày Ông đi, Bà tiễn Ông ra xe với đôi mắt ghì chặt nỗi buồn, Bà không khóc nhưng gương mặt lộ rõ vẻ thảng thốt như ai lấy đi điều gì đó quý giá nhất của Bà. Bà vẫn đứng đó, nhìn đoàn xe tang phủ đầy hoa lan trắng - tím dần xa trong làn sương sớm ảo mờ.

Tất cả chúng tôi, hẳn là ai nấy đáy lòng đều ngổn ngang những điều không thể nói, chỉ biết viết ở đây để miền ký ức này còn hiện hữu nhiều năm về sau nữa.

Chúng tôi may mắn được sinh trưởng & nuôi dưỡng tâm hồn lẫn trí tuệ trong một gia tộc nề nếp gia phong. Nơi mà luôn ngập tràn yêu thương & kính trọng, khiêm nhường dưới trên nội ngoại.

Tôi cảm thấy mình may mắn hơn các Anh & các Em của tôi, khi mà tôi là cháu gái duy nhất trong 9 năm của Ông Bà. Được Ông Bà dành trọn thương yêu & cưng chiều nhiều hơn tất thảy. Tôi cũng là đứa duy nhất được lắng nghe tất cả những mẩu chuyện chiến tranh ngày ấy Ông đã chiến đấu ngoan cường thế nào để có thời bình như hôm nay chúng ta đang được hưởng. Chính vì thế, tâm trạng của tôi lúc từ biệt Ông cũng khác các em tôi, thế hệ sinh sau đẻ muộn, hiếm khi được cùng nghe chuyện cũ lâu đời.

Cuối cùng thì - người chúng tôi đã yêu & đã đánh mất vĩnh viễn, luôn được kết nối bởi những tình cảm sâu sắc nhất. Ông là người yêu thích cái đẹp, chúng tôi phủ kín hoa dẫn lối Ông về. Ở chốn mơ hoa, xin rằng Ông thấu hiểu. Một tâm hồn đẹp sẽ không bao giờ bị lãng quên.

Bức thư này, bài viết này, xin gửi đến cho chính trái tim mình, cho những người thân & cho tất cả những ai đang đọc.
Tình yêu luôn là điều thiêng liêng, quý giá & những miền ký ức “có thể bị lãng quên” cũng như vậy, không biết được trước ngày mai ta còn nhớ hay sẽ quên, những điều mất đi sẽ không thể quay lại, vì vậy, HÃY SỐNG TỐT KHI CÒN CÓ NHAU!
Sống tích cực - Yêu tích cực - Ghi nhớ những gì tích cực.

#HạnhPhúcLà
#ThửTháchMùaHè
#YêuBếp #EsheepKitchen

#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất

#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất

#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất

#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất

#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất

#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất

#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất

#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất

#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất

#GửiTimThươngMến GỬI NHỮNG MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN…Tôi đã từng đọc rất nhiều, rất