#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp

**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**

**🌞 Vâng! Lương y – Nhà giáo – Doanh nhân – Nông dân – Mẹ hiền của tôi tên Đinh Thị Song Nga – người có sao Thiên Lương thủ mệnh. Mẹ luôn luôn khiến tôi ngẩng cao đầu hãnh diện, “mặt trời trong tôi” chính là Mẹ - Người sống một cuộc đời quá ý nghĩa, bừng sáng và lan tỏa giá trị, những điều tốt đẹp đến chính những đứa con của mẹ cũng như tới cộng đồng.**

🌞 Tử vi luận giải sao Thiên Lương như sau: *“Thiên Lương có nghĩa Lòng tốt tự ý trời. Cho dù đắc địa hay hãm địa, đặc tính nổi bật nhất của sao là sự nhân hậu, lòng từ thiện, tính khoan hòa, chiều chuộng, nhẫn nhục, sự khôn ngoan, mềm mỏng khi xử thế, hiền lành, cốt cách từ bi, tâm địa bác ái, nhân từ của bậc chính nhân quân tử, lấy lễ đãi người, dùng sự thành thật, nết khiêm cung để xử thế. Ngoài ra, vì là phúc tinh nên nếu đi với bộ sao y dược thì sẽ là bác sĩ, dược sĩ có danh tiếng, trị bệnh mát tay.” *

🌞 Mẹ tôi hội tụ tất cả những đặc điểm trên. Phải chăng đó là duyên lành đưa mẹ tôi đến với Đông y, trở thành Lương y, là cội nguồn năng lượng cho chị em tôi (tôi, em trai và em dâu) trên con đường lựa chọn nghề nghiệp hiện tại – làm Đông y.

*“Có món ngon nào giá rẻ không em?*

*Gạo trắng, rau xanh, cá bơi, tôm nhảy*

*Người xưa bảo tiền nào của nấy*

*Cái lẽ đời giản dị thế thôi ư?*

*Có đam mê nào giá rẻ không em?*

*Lời tâm huyết viết ra từ máu đỏ*

*Câu thơ thật đổi lấy đồng tiền giả*

*Vã mồ hôi sôi nước mắt thắt lòng.*

*Có hạnh phúc nào giá rẻ không em*

*Ân ái đi qua nợ đời vương vãi lại*

*Còng lưng gánh tiếng cười con cái*

*Thăm thẳm mai, lởm chởm nhọc nhằn.*

*Mẹ sinh ra ta câu sấm mệnh con cò*

*Thôi đừng trách cành tre sao mềm thế*

*Đừng tưởng loanh quanh mọi người sống dễ*

*Có hạnh phúc nào giá rẻ không em???”*

🌞 Lâu rất lâu rồi, tôi đọc được bài thơ “Chợ” – Nguyễn Duy, từng câu từ trong đó luôn rất đáng để suy ngẫm về cuộc đời, về nhân tình thế thái, về mẹ của tôi… *“Đừng tưởng loanh quanh mọi người sống dễ. Có hạnh phúc nào giá rẻ không em???”* luôn là nguồn động lực để mẹ tôi vui vẻ, lạc quan, hừng hực khát vọng, truyền cảm hứng sống, học tập và lao động tới các con, tới mọi người quanh mẹ. Đi khắp thế gian này, hỏi có mấy ai là người được “sống dễ”. Thế nên, cuộc đời mẹ tôi vuông tròn trong hai từ “tất bật”…

🌞 Sinh ra và lớn lên ở vùng bán sơn địa nghèo Hà Nam, là chị cả của 4 người em, từ nhỏ mẹ đã luôn tự lập, cùng với ông bà ngoại lo kinh tế cho cả gia đình thời bao cấp. Mẹ cùng ông ngoại tôi sửa chữa xe đạp cho bà con trong làng xã. Vào sư phạm, mẹ cũng chưa một ngày nào ngừng lao động. Ngày trong tuần, mẹ vừa học chuyên môn vừa học may, tự nhận cắt quần áo rồi may cho khách, cuối tuần đạp xe từ trường ở Kim Sơn, Ninh Bình (nổi tiếng với chiếu cói), mẹ lại tranh thủ chở vài đôi chiếu về Hà Nam bán lấy tiền phụ ông bà.

🌞 Hai mươi ba tuổi mẹ lấy chồng, bố tôi công tác xa nhà, đi biền biệt. Vừa làm mẹ, vừa làm cha, mẹ tôi gánh trên vai trách nhiệm vô cùng nặng nề và rất đỗi cô đơn. Nuôi hai đứa con nhỏ nhưng chẳng có bờ vai người đàn ông để dựa vào, mẹ dưỡng dục chúng tôi bằng tất cả tình yêu vô điều kiện, dạy chúng tôi từng kĩ năng sống và đạo đức làm người.

🌞 Mẹ tôi đã từng trượt đại học, không chỉ một năm mà là hai năm liền. Nhưng mẹ là người không đỗ đại học giỏi nhất trong số những người thân giỏi quanh tôi. Mẹ chứng minh cho tôi thấy học hành trường lớp, bằng cấp không tày trải nghiệm trường đời. Mẹ mạnh mẽ, kiên cường và kiên định với đam mê cháy bỏng – đó chính là Đông y.

🌞 Cô giáo Song Nga sau 16 năm đứng bục giảng với tiên thiên chẳng mấy mạnh khỏe đã có quyết định táo bạo: vừa dạy học vừa đi học Đông y để tự cải thiện sức khỏe của bản thân và 2 đứa con. Ngày ấy (những năm 2000), đi học đâu dễ như bây giờ, nhất là với người phụ nữ còn vướng bận đủ thứ: công việc, con cái, cơm áo gạo tiền thời khó khăn… như mẹ tôi. Trường YHCT Tuệ Tĩnh mở lớp đào tạo Lương y đa khoa tại tỉnh, mẹ tôi 4 năm cơm nắm muối vừng theo học, lúc nào cũng đứng đầu lớp. Lớp mẹ tôi học là khóa duy nhất được cấp bằng hành nghề cho tới giờ. Hành trình 4 năm ấy cũng là những ngày tháng kẽo kẹt mẹ tôi theo học nghề của thầy Cừ - người thầy nổi tiếng nhất Hà Nam về dịch sách Trung y. Mẹ theo đuổi đam mê với ý chí, sự nhẫn nại không ai sánh được ngay cả khi đi đi về về 1 tháng trời không học được chữ nào vì thầy Cừ thử lòng kiên nhẫn, mẹ tôi vẫn sống chết với khát khao được học của mình.

🌞 Cứ thế, cứ thế, đam mê cây cỏ, vị thuốc ngấm ngày một sâu vào mẹ, tình yêu ấy cũng được truyền sang cho hai chị em tôi từ khi em tôi còn chưa biết chữ. Ngày ngày ngồi “nghịch” thuốc với mẹ, ăn vụng “táo tàu”, xem mẹ bắt mạch, khám bệnh… mà chị em tôi thuộc làu làu mặt nhiều vị thuốc lúc nào không hay, đó là niềm sung sướng vô bờ bến. Mẹ tôi cần mẫn làm thuốc để cho người nghèo, phụ nữ yếu thế, tặng, biếu bạn bè thân thiết, chẳng cần gì ngoài việc họ khỏi bệnh để chèo chống cuộc sống. Từng tin bệnh tình thuyên giảm từ bệnh nhân gửi đến mẹ tôi như từng cơn gió mát trong thổi vào đời sống tinh thần của mẹ, giúp mẹ luôn trân quý sự sống này vì có nhiều người cần đến mẹ - mẹ bảo vậy!!!

🌞 Năm 2008, em trai tôi mang sản phẩm cặp phao cứu sinh (sáng chế của em tôi - vừa là cặp học sinh vừa có thể giúp các em học sinh vùng sông nước thoát khỏi lưỡi hái tử thẩn nếu chẳng may rơi xuống nước) dự cuộc thi “nhà sáng chế trẻ” tại Đài Bắc, Đài Loan. Thật bất ngờ, cặp phao cứu sinh giành giải xuất sắc. Nhiều doanh nghiệp đặt hàng. Mẹ nghỉ hẳn dạy học để về vun vén cho DNXH Nam Thăng Long với sứ mệnh “cứu người”. Từ đó, mẹ lại tất bật, quay cuồng với mưu sinh, phát triển sản phẩm nhân ái ấy. Mẹ vẫn thầm lặng nghiên cứu, đọc nát cả tủ sách y học to rất to ở nhà để bất kể ai cần đến là mẹ giúp, kể cả đối tác công việc.

🌞 Ngày ấy, toàn Hà Nam cũng như các tỉnh khác chìm trong tình trạng thiếu hụt điện, mất điện liên miên kéo dài, mỗi ngày chỉ có điện khoảng vài ba tiếng vào ban đêm, ban ngày thì tuyệt nhiên không có. Tôi đi học Đại học trên Hà Nội, thi thoảng mới về, chứng kiến cảnh mẹ những trưa nắng tháng 6, tháng 7 mồ hôi nhễ nhại chui vào xưởng may, xưởng Composite lăn lộn cùng công nhân, máy nổ chạy ầm ầm, chát chúa cả ngày mà lòng tôi thắt lại vì thương, vì cảm phục, trong đầu luôn xoáy lên câu hỏi: tại sao mẹ có thể làm được những việc vất vả đến vậy? Mẹ vừa đứng lớp dạy học buổi sáng, trưa đến lại quáng quàng đi ký hợp đồng khắp nơi. Rất nhiều hoàn cảnh neo đơn, yếu thế được mẹ nhận vào làm với mong muốn họ có cuộc sống tốt đẹp hơn, thu nhập ổn định hơn dù năng lực của họ thật nhiều khiếm khuyết.

🌞 Mẹ một mình gánh vác, nhẫn nhịn chịu đựng với quyết tâm sắt đá là phải xây dựng doanh nghiệp ngày một vững mạnh trong con mắt của khắp các bộ, ngành, tỉnh thành, tổ chức trong và ngoài nước... Ai nhìn vào cũng thấy e ngại, lo lắng cho sức khỏe của mẹ vì mẹ làm nhiều kinh khủng, đi lại vất vả chưa từng thấy. Ấy vậy mà mẹ luôn tràn đầy nhiệt huyết và năng lượng tham dự các hội thảo, chương trình đào tạo để nâng cao kiến thức, tích lũy kinh nghiệm, học hỏi tất cả mọi người mọi lúc mọi nơi. Đi tới đâu mẹ cũng gây ấn tượng bởi vẻ mộc mạc, chân chất, có phần còn “lôi thôi” nhưng không hề kém cỏi, mẹ Nga “nhà quê” khiến nhiều người ngạc nhiên, cảm phục khi mẹ vừa điều hành doanh nghiệp lại còn biết bắt mạch, trị bệnh và tặng thuốc tới rất nhiều người có duyên gặp gỡ. Cứ thế, mẹ quảng giao, đối đãi lịch thiệp, hào phóng với tất cả mọi người, có lẽ bởi vậy, nhân hiệu Đinh Thị Song Nga của ngày hôm nay là tài sản vô giá mà mẹ tôi dành cả đời để xây dựng và để lại cho chúng tôi.

🌞 Ở độ tuổi của mẹ, hiếm có người như mẹ: tôn thờ đạo đức của người Nhật, ngưỡng mộ và học tập cách rèn luyện của người Isarel, người Đức; mẹ xem/nghe youtube ngay cả lúc nấu ăn, nhặt rau, tranh thủ từng phút để học marketing online, quản trị doanh nghiệp, quản trị bản thân (thậm chí cả quản trị web ;) )… Mẹ không bao giờ sợ nắng gió, vất vả, cứ nghe thấy nơi nào có thuốc hoang dã, thuốc tươi sạch là đi liền không chút đắn đo. Có lẽ trên đời chẳng ai có tâm như mẹ, chẳng ai "điên" với nghề, với cây cỏ, chẳng ai "dại" với Đông y như mẹ (gần 20 năm làm thuốc mà chả đếm xỉa gì đến tiền nong, lợi nhuận). Cứ nhắc đến Đông y là mắt mẹ sáng rực, lao tâm khổ tứ mấy cũng vui hơn Tết. Mẹ trăn trở về thực trạng Đông dược kém chất lượng đang tràn lan khắp nước ta, dễ lý giải thôi, phần đông dân ta vẫn luôn ham rẻ, chưa có hiểu biết sâu sắc về thuốc Đông y, bởi vậy, “rác thuốc” cứ hiển nhiên được sử dụng.

🌞 Chị em tôi chẳng biết lây “bệnh điên” của mẹ tự lúc nào, mẹ đi đâu cũng muốn đi cùng. “Bệnh” ngấm vào máu, ăn sâu vào trong tâm thức những đứa con có mẹ “điên” vì Đông y như chúng tôi, nhưng nhiễm bệnh mà sao lúc nào cũng thấy vui, thấy sướng, thấy cuộc đời tươi đẹp. “Căn bệnh” ấy khơi nguồn cho hành trình đi tìm thuốc chất lượng cao nhất, thuốc sạch và hữu cơ đầy thấm đẫm mồ hôi, cực nhọc nhưng gặt hái muôn vàn trải nghiệm và gửi gắm biết bao nỗi niềm vào một chữ TÂM. Chúng tôi rong ruổi khắp các tỉnh thành Việt Nam, rồi đi hết hạn visa khi sang nước bạn Trung Quốc, bao nỗi vất vả không biết kể cùng ai. Đổi lại, chúng tôi góp nhặt cho mình được cực kỳ nhiều kiến thức về canh tác hữu cơ, về Đông dược đạt tiêu chuẩn xuất khẩu Châu Âu, về các nhà cung cấp minh bạch, uy tín, khiêm nhường, chân chính, về từng vị thuốc hiện diện hàng ngày trong thế giới cây cỏ quanh chúng ta… Đó thực sự là những điều vô giá!!! Và Đông Y Thiên Lương của hiện tại đã thực hiện được điều bấy lâu nay mẹ tôi hằng ước ao - mọi người quanh chúng tôi được dùng thuốc tốt, an toàn, lành mạnh để có sức khỏe vui với đời, tận hưởng cuộc sống vì “cho đi là còn mãi…!!!”

🌞 Với chúng tôi, mẹ là tấm gương sáng về sự khao khát vươn lên luôn rực cháy, không bao giờ tự hài lòng với những gì đã có. Sau những hành trình đầy gian truân để tìm và kết nối những nguồn dược liệu chất lượng cao cho người Việt, mẹ lại tất bật với công việc, sự nghiệp học hành để nâng cao kỹ năng chuyên môn – điều mà hiếm người ở độ tuổi của mẹ còn theo đuổi. Lịch trình của mẹ luôn dày đặc. Sớm tinh mơ, vượt đoạn đường hơn 70 cây số về nhà thầy ở Hà Nam học thêm, mẹ vội vã ghé qua, tranh thủ kiểm tra tiến độ công việc tại vườn dược liệu hữu cơ. Kết thúc buổi học khi xế chiều, mẹ lại tất tưởi quay trở về Hà Nội cho kịp giờ lớp học kinh dịch.

🌞 Điều mẹ cảm thấy mãn nguyện và tâm đắc nhất là các con của mẹ đều tốt nghiệp các trường đại học top đầu cả nước nhưng giờ đây nhờ sự truyền lửa và dìu dắt của mẹ mà chúng tôi đều khao khát được tiếp bước và sát cánh cùng mẹ. Mẹ thường nói với chúng tôi rằng công việc của chúng ta không phải là khám bệnh, bốc thuốc… mà chúng ta đang mang trên vai sứ mệnh khôi phục và nâng tầm vị thế Đông y Việt Nam.

🌞 Ở mẹ luôn là sự quyết tâm sắt đá thực hiện bằng được những điều mong muốn, không khó khăn nào có thể cản bước. Mẹ mang trong tim một tình yêu mãnh liệt với nông nghiệp hữu cơ, trồng dược liệu, làm vườn rừng… Cả đời mẹ lăn lộn vất vả, khi không còn phải mang gánh nặng kinh tế trên vai là lúc mẹ thỏa sức thực hiện đam mê với cây, với đất. Mẹ yêu làm vườn đến lạ, yêu bằng tất cả sức lực và nhiệt huyết cho dù mẹ không còn trẻ. Mẹ bắt đầu với thuê vườn, mượn đất, liên kết trồng trọt, ngày ngày đọc đủ mọi tài liệu, tham khảo cực kỳ nhiều các kênh thông tin để chắt lọc những kiến thức hữu ích nhất cho công việc của mình. Mẹ tôi là vậy đấy, có những cái “điên” nhiều người theo không kịp ;) Bức ảnh mẹ tôi ngủ ở vườn dược liệu khiến tôi “ám ảnh”. Mẹ ngủ lại vườn để có thể làm khuya nhất và dậy sớm nhất có thể vì thời gian mẹ về không được nhiều. Mẹ nằm chợp mắt trên tấm đệm ở vườn với những miếng rách lỗ chỗ - nơi chui ra chui vào của chuột. Nếu không vì khát khao, vì đam mê thì đâu thể có động lực để làm những điều đó?

🌞 Đời mẹ quá nhiều những nốt nhạc buồn với muôn vàn đắng cay, vất vả mẹ có lối sống lạc quan, suy nghĩ tích cực thật đáng suy ngẫm và học tập. Mẹ không bao giờ than vãn ỉ ôi hay trách móc, oán hận những người không tốt, những điều không may. Trong nghịch cảnh, mẹ luôn vui vẻ chấp nhận và tự động viên mình bằng những câu bắt đầu với “may mà”:

• *Khi gặp phải người không tốt: May mà không phải người thân đối xử với mình như thế. Họ thật đáng thương vì nghiệp của họ còn quá lớn.*

*• Khi cuộc sống hôn nhân không suôn sẻ: May mà còn có các con là tài sản vô giá, chỉ cần các con mạnh khỏe, sống có ích và trưởng thành thì mẹ có thể đánh đổi mọi thứ.*

• *Khi con cái có những điều chưa được như mẹ mong muốn: May mà con mình không như con bà T, như thế chắc mẹ không sống nổi (con bà T bắt cóc con ruột của mình, tống tiền bà nội để lấy tiền đi đánh bạc).*

*• Khi làm hợp đồng bị lỗ 2 tỷ do những rủi ro không tính toán được: May mà có 2 tỷ chứ không phải bán nhà ;) Sau vụ này học được bao nhiêu bài học hữu ích ;) *

*• Khi người lao động không được như ý: May mà có họ mình mới có thời gian làm những việc khác, phải biết ơn họ mới phải chứ. Họ kém cỏi như vậy mới đi làm thuê cho mình, ai cũng giỏi giang thì lấy ai giúp mình?*

*• …*

🌞 Chị em chúng tôi khâm phục vô cùng và nhiều lúc ngỡ ngàng trước kiến thức cuộc sống, kinh nghiệm “khổng lồ”, sự tinh tế và chất “sành” được tích lũy qua bao năm trải đời của mẹ - thứ chẳng sách vở nào dạy mà phải đánh đổi bằng rất nhiều mồ hôi, nước mắt hay thậm chí là cả sự trả giá. Mẹ luôn xuất sắc ở mọi cương vị. Dường như có nốt ruồi khóe miệng nên mẹ nấu ăn rất ngon ;) Ngay từ khi tôi còn bé, mẹ luôn dẫn tôi theo cùng đi chợ hay bất cứ nơi đâu để tỉ mỉ hướng dẫn tôi từ cách chọn thức ăn ngon, cách phân biệt đồ tự nhiên và hóa chất, mẹ dạy tôi đủ mọi thứ với tình yêu thương bao la. Mẹ bảo: “Con hãy chịu khó chắt chiu từng kiến thức dù là nhỏ, tất cả đều sẽ giúp ích cho cuộc sống của con, có những thứ mẹ phải dành cả cuộc đời để học, để lựa chọn đúng nên mẹ hướng dẫn con để khoản “học phí” con phải trả cho trường đời là nhỏ nhất”. Những lúc “lẽo đẽo” theo mẹ như thế, thực sự tôi hạnh phúc vì tôi có mẹ và được làm con mẹ. Có mẹ trên đời, chị em tôi mới có ngày hôm nay – trưởng thành, tự tin, kiên định với sự nghiệp đã chọn lựa. Trên tất cả, mỗi ngày được làm việc, cống hiến đều là một ngày vui.

**🌞 Với cuộc đời, mẹ là một Thầy thuốc vô cùng tận tụy, một Doanh nhân đầy bản lĩnh, một Nhà giáo có chuyên môn giỏi, một “Người nông dân” siêu trí tuệ… và với chúng tôi, mẹ là một Mặt trời vĩ đại!!!**

-----------------------------------------------------

Gửi tặng tất cả một bài thơ (sưu tầm) vô cùng cảm động về mẹ để chúng ta luôn trân trọng từng phút giây có mẹ trong đời!!!

*"MẸ LÀ AI? MẸ LÀ TA?*

*Mẹ là bếp lửa đêm đông*

*Mẹ là người ở không công suốt đời*

*Khi gần gũi, lúc xa xôi*

*Già nua – như chiếc lá rơi cuối vườn*

*Là thời tiết thay đổi luôn*

*Khi vui khi nắng, lúc buồn khi mưa*

*Là hoa nở khắp bốn mùa*

*Là quả khi ngọt, khi chua mới tài*

*Mẹ là người chẳng giống ai*

*Ăn ít, ngủ ít, nhớ dai nhất nhà*

*Ngày nghỉ con cháu đi xa*

*Mẹ là bảo vệ – giữ nhà cho con*

*Là máy giặt – chạy bằng... cơm*

*Là thùng nước gạo thu gom đồ thừa*

*Là người cả nghĩ hay lo*

*Chỗ ướt mẹ nhận, chỗ khô mẹ nhường*

*Mẹ là vại muối, vại tương*

*Gạo, nước, thịt, cá, muối, đường, điện, gas…*

*Là hiếu, là hỷ gần xa*

*Ngược xuôi trăm thứ việc nhà bủa vây.*

*Bảo tàng đồ cổ đông tây*

*Mẹ là giám đốc, một tay giữ gìn*

*Làm thì toàn việc không tên*

*Ăn thì xương xẩu chẳng nhường cho ai*

*Thủ quỹ, sụt két dài dài…*

*Chi tiêu chẳng có biên lai chứng từ*

*Là tài khoản chẳng số dư*

*Xoay tròn như cái đèn cù quanh năm*

*Khi yêu, mềm dịu như bông*

*Khi giận, nhọn sắc như chông như chà*

*Mỗi khi trời nổi phong ba*

*Lệnh ông còn kém cồng bà vài phân.*

*Vừa là tướng, vừa là quân*

*Ti vi đời cũ, công nông đời đầu*

*Ti vi - rè tiếng mất màu,*

*Công nông đời đầu - hỏng hóc khó thay*

*Là hàng mất giá từng ngày*

*Lù lù như cái cối xay giữa nhà.*

*Đường đường là một quản gia*

*Cháu hư cũng đổ cho bà tiếng oan*

*Con mà quậy phá không ngoan*

*Quy ngay: con dại cái mang tội tình*

*Chồng con sự nghiệp công thành*

*May ra mẹ có chút danh với đời*

*Ngẫm ra muôn sự tại trời*

*Giao nhiều thiên chức một đời khó qua*

*Mẹ là ai? Mẹ là ta!*

*Ngọt ngào chia hết, xót xa nhận về*

*Uy quyền nhiều lúc cũng ghê*

*Đến khi “thất sủng” – khó bề nói hay.*

*Là người giữ lửa đêm ngày*

*Lửa to hỏa hoạn – tắt ngay lụi tàn*

*Là chánh án – là bị can*

*Một lời không chuẩn cũng tan cửa nhà.*

*Mẹ là ai? Mẹ là ta!*

*Mẹ là lãnh tụ, mẹ là nhân dân*

*Cháu con đi xa về gần*

*Mẹ là bến đỗ yên bình yêu thương.*

*Là phép chia của túi tiền*

*Phép trừ của những ưu phiền đắng cay*

*Phép cộng mơ ước xa bay*

*Phép nhân hạnh phúc trao tay từng người*

*Mẹ là đơn giản thế thôi!*

*Có bốn phép tính suốt đời không xong*

*Nói ra lại bảo kể công!*

*Nếu không có mẹ, con không có gì*

*Chẳng quan trọng, chẳng là chi!*

*Nếu không có mẹ, cái gì cũng không*

*Đích thực là mẹ đây rồi*

*Đúng từng chi tiết, mẹ tôi đấy mà!!!"*

#mySHEro #ThửTháchTháng3 #EsheepKitchen #Thếhệbìnhđẳng #IWD2021

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp**MẸ TÔI CÓ SAO THIÊN LƯƠNG THỦ MỆNH**** Vâng! Lương y – Nhà