#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếp

CON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA TRẦM CẢM SAU SINH.

Không biết ở đây có ai từng bị "Trầm Cảm" sau sinh không?
Còn tôi, năm nay 27 tuổi, cưới chồng được 2 năm và có một bé gái đầu lòng. Nếu giờ tôi nói tôi bị trầm cảm sau sinh, nhiều người biết tôi sẽ chẳng ai tin điều đó cả, vì sau khi lấy chồng, cuộc sống tôi có thể nói sướng lắm.
Năm tôi 25 tuổi, tôi lấy chồng cách nhà 70km, nhưng vì công việc nên lấy chồng xong được về ở nhà Mẹ đẻ, sinh nở cũng ở nhà Mẹ. Mọi việc có Mẹ lo từ a-z, tinh thần luôn thoải mái, không vướng bận việc làm dâu, không cần e dè với mẹ chồng.
Đến ngày sinh con, có lẽ vì là con đầu lòng nên tôi mới bị trầm cảm sau sinh chăng?. Chồng tôi không phải thuộc tuýp người đàn ông của gia đình. Đúng hơn, anh không rành việc nhà, việc bếp núc hay cả việc chăm vợ chăm con. Phụ nữ thì tham lắm, vừa muốn lấy được người chồng thành đạt, vừa muốn có người chồng của gia đình đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Sau khi sinh con đầu lòng, tôi về ở cữ nhà Mẹ đẻ. Suốt 2 tháng đầu tiên, bạn nhỏ quấy khóc liên tục, quấy ngày quấy đêm khiến tôi mệt mỏi. Gia đình đơn người, mẹ chồng tôi thì ở xa, mỗi Mẹ đẻ chăm tôi rồi chăm cháu, rồi còn bao việc đồng áng chăn nuôi đủ cả. Mẹ tôi cũng bận bịu, đêm cháu quấy cũng không ngủ được là bao, thế rồi Mẹ tôi ốm.

Tôi thì tắc sữa triền miên, phải tranh thủ con ngủ hút sữa đêm, khi hút sữa xong thì con dậy, tôi mất ngủ. Chồng tôi đi làm tuần về 2-3 buổi tối, mỗi tuần chỉ được ngày chủ nhật ở nhà. Cũng vụng về nên chẳng đỡ đần tôi được hồi nào trong thời gian đó. Sau 3 tuần sau sinh, tôi thấy mình chớm bệnh trầm cảm.
Tôi bắt đầu cáu gắt với tất cả mọi người kể cả Mẹ ruột của mình. Rất mệt mỏi muốn ngủ nhưng lại không thể ngủ được. Áo quần thì xuề xoà, tóc tai búi vội không thèm gội hay chải đầu nữa. Rồi tôi bắt đầu khóc không lý do vào mỗi đêm khi con đã ngủ say. Tôi mơ màng, lướt Facebook xem/đọc/share những gì liên quan đến trầm cảm như một thói quen. Tôi hằn học với chồng, có khi tức giận nhưng lại không nói ra. Tôi cũng không chia sẻ với chồng về những gì tôi đang trải qua. Thế rồi có đêm hôm ấy, trong khi khóc như mưa tôi chợt nghĩ thoáng qua trong đầu rằng: Tôi sẽ tự tử, trước khi chết sẽ viết di thư gửi con cho bà nội-ngoại và các chị dâu. Suy nghĩ chợt vụt qua rồi tôi vội vàng tỉnh lại. Tôi tự bảo:
"Mày điên thật rồi Hương ạ! Sao mày lại nghĩ ra được việc ngớ ngẩn thế, cố lên đi, rồi sẽ ổn thôi".

Tôi bắt đầu sợ, sợ mình bị cuốn theo dòng suy nghĩ tệ hại đó. Quả đúng như vậy, tần suất suy nghĩ đó ngày càng tăng, ngày nào tôi cũng có ý định tự tử, có đêm nằm nhìn con vừa khóc tôi vừa muốn ôm cả con đi theo mình. Rồi tôi lại xin lỗi con, xin lỗi vì đã có suy nghĩ điên rồ như thế. Tôi hối hận, tôi tự trách mình là người mẹ không tốt, người mẹ thật tàn nhẫn.
Suốt 2 tháng tôi sống trong nỗi sợ hãi, ngày cố gắng bình thản, cười nói với con thật nhiều để lãng quên những dòng suy nghĩ ấy. Nhưng khi đêm xuống, tôi sống như trong địa ngục vậy. Thế rồi, một hôm trong lúc tỉnh táo tôi bỗng thấy sợ, sợ rằng lỡ mình làm thật thì sao. Tôi vội tâm sự với chị dâu, với chồng để mọi người biết rằng, tôi đang trải qua thời gian tồi tệ đến như thế.

Sau hôm ấy, chồng tôi quan tâm tôi nhiều hơn, vụng về nhưng vẫn đỡ đần cho tôi phần nào. Con vẫn quấy, nhưng tôi bắt đầu cố gắng cho con ăn ngủ tốt hơn, nề nếp hơn. Tranh thủ khi con ngủ, tôi bắt đầu học cách vượt qua trầm cảm sau sinh, tự mình tiết chế cảm xúc. Tôi bắt đầu chuẩn bị cho thời kì ăn dặm của con, và bắt đầu mua sách về nuôi con, sách về ăn dặm và đọc nghiền ngẫm mỗi ngày. Và rồi mỗi dòng chữ trong sách như là mỗi ngọn nến thắp sáng lòng tôi. Tôi bừng tỉnh và tự nhắn nhủ mình rằng:
"Hương ạ! Mày nhất định phải vượt qua bằng được, hãy vì con mà cố gắng. Đời người đang dài, cuộc sống còn nhiều điều mới mẻ. Con mình còn chưa lớn, mình phải sống vui để đồng hành cùng con. Hãy sống tốt lên, để nấu cho con những bữa cơm bằng đủ tình thương yêu của người Mẹ. Chỉ có mày mới chăm con tốt nhất thôi. Cố lên, cố lên nhé!"

Tôi cố gắng mỗi ngày từng chút một, ngoài đọc sách khi rảnh rỗi, chăm sóc bản thân, ăn mặc chỉn chu, tóc tai gọn gàng hơn. Mỗi ngày tôi còn đọc sách Ehon cho con nghe, vận động nô đùa với con nhiều hơn. Trộm vía con bé hiểu chuyện, ngoan hơn, hợp tác với mẹ trong nhiều hoạt động hơn. Tôi bắt đầu tìm được ánh sáng của mình sau những tháng ngày chìm trong bóng tối.

Sau 2 tháng cố gắng không ngừng, tự động viên tự an ủi, tự mình bước qua trầm cảm quả là không dễ. Nhưng tôi đã làm được, tôi bắt đầu ăn ngủ tốt hơn, không còn khóc vô cớ, không còn nghĩ điên rồ nữa. Nhìn con lớn lên mỗi ngày, hiểu chuyện hơn mỗi ngày, thay đổi hơn mỗi ngày. Tôi thầm cảm ơn con: "cảm ơn con vì đã cho Mẹ một lẽ sống. Vì con, là lý do mà mẹ đã cố gắng vượt qua những điều tồi tệ nhất mẹ từng nghĩ đến. Vì ánh mắt, nụ cười của con đã giúp mẹ bừng tỉnh trong cơn u mê, đánh thức bệnh trầm cảm đã từng ẩn dật trong người mẹ."
Cảm ơn con! Vì đã đưa mẹ bước qua trầm cảm sau sinh một cách nhẹ nhàng!!!

Gửi các bà Mẹ sắp sửa và đã sinh con: Bệnh trầm cảm sau sinh sẽ chẳng chừa một ai. Dù cuộc sống có hoàn hảo, hoàn cảnh có tốt đến mấy vẫn không tránh khỏi được nó. Thế nên, hãy đủ tỉnh táo, đủ minh mẫn để kịp xử lý, kịp hành động vượt qua. Hãy tâm sự cởi mở với người thân xung quanh, nhất là với chồng mình. Và hãy luôn nhớ rằng "vì con- mình sẽ cố gắng sống thật tốt." Hãy suy nghĩ tích cực hơn, tìm kiếm niềm vui và đam mê của mình để vượt qua nó dễ dàng hơn.
Đối với các ông chồng, phụ nữ sau sinh nhạy cảm lắm. Dù có mẹ có chị có em, nhưng người phụ nữ sau sinh cần nhất vẫn là chồng mình.
Hãy bớt chút thời gian sau giờ tan sở, bớt chút thời gian sau cuộc nhậu hay những giây phút thể thao, gặp gỡ bạn bè. Hãy bớt chút thời gian gác điện thoại sang một bên, gác công việc sang một bên chỉ để hỏi han vợ, chơi với con cho vợ nghỉ ngơi. Hãy yêu thương và quan tâm vợ con bằng chính tình yêu và trách nhiệm. Phụ nữ sau sinh sẽ khó hiểu, hãy bao dung và chở che. Dù có mạnh mẽ đến mấy, phụ nữ vẫn luôn là phái yếu, mong manh dễ vỡ. Thấu hiểu thôi chưa đủ, hãy quan tâm bằng cả lời nói lẫn hành động. Đừng để mọi chuyện đã rồi thì dù hối hận cũng đã muộn mất rồi!

#mySHEro
#ThửTháchTháng3
#EsheepKitchen
#Thếhệbìnhđẳng
#IWD2021

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA

#MặtTrờiTrongTôi #YêuBếpCON CHÍNH LÀ MẶT TRỜI CHIẾU SÁNG LÒNG MẸ - ĐƯA MẸ VƯỢT QUA