**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH**

*“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng nhất là biết HI SINH. Hi sinh để chồng có đỉnh cao sự nghiệp, cho con học hành giỏi giang, mới là phụ nữ tốt. Đàn ông chỉ cần sự nghiệp thôi, có tiền và có sự nghiệp là có tất, còn muốn gì nữa. Việc của đàn ông không phải là việc nhà”.*

**Mình đã nghe không biết bao nhiêu nghìn tỉ lần điều này rồi.**

Từ những người mình quen biết, các chị đồng nghiệp cũ, những câu chuyện bóng gió của cánh đàn ông.

Những người phụ nữ an phận sáng đi làm đúng 8h, chiều đi về đón con lúc 5h.

Mình hỏi: chị có thích công việc chị đang làm không?
“Không, chị chẳng thích gì, có việc làm là tốt rồi”.

Mình hỏi: Chị có đam mê hay sở thích gì không?

“Không, bận tối mắt tối mũi rồi thời gian đâu mà đam mê, vẽ chuyện”

“Đam mê chỉ dành cho người có tiền, thừa thời gian, không phải chăm con nhỏ thôi em ạ”.

Họ bảo mình: “Mày bớt đu dây điện đi, thực tế đi tý, đến tuổi này rồi, có công việc ổn định như mày là tốt lắm rồi, bao người mơ ước rồi, còn muốn gì nữa. Cố tranh đấu vào, mà lên chức cao hơn.”

Mình đã nghe biết bao nhiêu nghìn tỉ lần rồi?

Mình đã từng mất vài năm sa vào “cái bẫy ổn định” ấy khi có một công việc rất ổn, thu nhập tốt, nhà gần. Khi ấy, mình 30 tuổi và đã có hai con, một chồng, vừa ra ở riêng sau ba năm sống cùng đại gia đình nhà chồng, mình bỗng nhận ra, mình đang sống cuộc sống không phải là chính mình.

Mình thích nấu ăn, cực kì thích làm bánh, mình thích học và nghiên cứu, mình thích được ghi chép và chia sẻ, mình thích chụp ảnh, mình thích du lịch, mình thích đi thật nhiều nơi.

Và những thứ mình thích ấy, hầu hết không liên quan gì đến công việc mình đang làm cả.

Và những thứ mình thích ấy, thì không giúp mình kiếm được tiền.

Vậy, mình phải làm sao đây?

Mình quyết định từng bước một, bắt đầu từ căn bếp. Bởi thứ mình yêu thích nhất trên đời là bếp, là việc nấu ăn, làm bánh, nghiên cứu ẩn thực.

Tất cả những gì mình có thể làm lúc ấy là tạo một trang fanpage trên FB, đặt tên là Esheep Kitchen, và chia sẻ những gì mình làm.

Đó là góc nhỏ mình được thoả sức với đam mê, mình hạnh phúc khi mỗi ngày được chăm chút nó.

Mình làm việc gấp đôi để kiếm tiền mua nguyên liệu, mua dụng cụ, mua máy ảnh.

Mình thức khuya hơn để làm bánh rồi viết bài.

Đam mê của mình lúc ấy chẳng ra một đồng tiền nào cả.

Mình càng ngày càng lún sâu hơn vào đam mê ấy, mình nghiên cứu nhiều hơn, làm thành thạo hơn, mình gặt hái được nhiều thành công hơn mình tưởng.

Mình được cộng đồng ghi nhận và hâm mộ nhiều đến mức mình không tưởng tượng được có lúc mình có tận hơn 1 triệu follower, cuốn sách đầu tiên về ẩm thực của mình khi ra mắt tại trung tâm văn hoá Ý và được bảo trợ bởi đại sứ quán Ý tại Việt Nam – là sự kiện văn hoá lớn, được các bạn ví von là “đông nghịt và tạo tiếng vang như một ca sĩ hạng A ra mắt album mới” =))) Rồi ti tỉ những ghi nhận nho nhỏ khác mà mỗi khi nhắc lại mình đều vui ơi là vui.

Thế nhưng, mình vẫn không được gia đình hai bên công nhận, không được chồng mình công nhận.

Chồng mình vẫn nghĩ rằng mình đang lao vào một đam mê phù phiếm, một thú vui trước sau gì mình cũng từ bỏ. (“Em yên tâm, anh sẽ đợi ngày em quay về bên anh! Khi em nhận ra rằng anh mới là đam mê lớn nhất của em” là nguyên văn dòng tin nhắn của anh khi ấy).

Chỉ đến khi mình đạt được nhiều thành tựu, thì mẹ mình mới tin rằng, đó chính là đam mê của mình, sự nghiệp của mình, chứ không phải là thú vui phù phiếm.

Đó là khi mặt mẹ méo xệch, tỏ ra lạnh lùng nhưng mắt ngân ngấn nước, đứng trong sân nhà tối tăm nhà mình, chỉ để chờ mình trở về ngay sau trận chung kết một cuộc thi ẩm thực quốc tế quan trọng, sau khi mình dành quán quân, khi mình nói với mẹ là: Con thi cuộc thi này cũng muốn thử sức xem con có xứng đáng theo đuổi đam mê không mẹ ạ.

Thì mẹ mình nói: Thôi được rồi, chúc mừng con với cái đam mê điên rồ của con. Mẹ công nhận. Mẹ tin con có thể làm được.

Còn chồng mình, thì dần nhận ra rằng: Thôi thì anh mà thứ hai thì không ai thứ nhất. Mình yêu bếp thật đấy nhưng vẫn yêu anh hơn nên cũng đã nhiều đêm thức trắng hỗ trợ mình với cái bếp tanh chành bành, hay có hôm lái xe hàng trăm cây số cùng mình đi thực địa tìm vài lá loại lá khỉ mẹ của nợ gì (theo lời chồng lúc bực) để mình về làm “thí nghiệm ẩm thực”.

Mình nhận ra rằng, chẳng thể nào chinh phục đam mê bằng lời nói. Cũng chẳng thể nào bắt người khác ghi nhận bạn bằng lời nói.

Bạn chỉ có thể chinh phục đam mê và được ghi nhận, khi bạn cống hiến. Khi bạn toàn tâm toàn ý lao động cật lực, làm việc cật lực bằng sức lực, bằng trí tuệ để phục vụ đam mê.

Bạn sẽ được ghi nhận, bạn mới được gọi là “có đam mê”, bạn mới đạt được thành tựu, tạo ra giá trị, VÀ BẠN MỚI CÓ TIỀN. Y hệt như bạn làm bất kì công việc khác. Vì vậy, đam mê hay không, cũng vẫn phải làm việc, để kiếm tiền. Phụ nữ hay đàn ông, đều như vậy.

Và cũng từ quá trình dài vật lộn với đam mê – tiền - sự nghiệp – thời gian – gia đình ấy. Mình nhận ra mình yêu căn bếp đến nhường nào. Nó chính là sự nghiệp của mình, nó chính là nơi mình chăm lo từng bữa ăn gia đình, nó chính là nơi gia đình gắn bó với nhau.

Căn bếp thực sự là nơi có thể khiến bạn cân bằng, có niềm vui, , và nơi người mẹ có thể dạy con các kỹ năng sống, truyền lại tình yêu, là nơi bạn nuôi dưỡng thời gian và tình cảm gia đình, khi mà vợ chồng có bao nhiêu thứ để làm “cùng nhau”, chia sẻ hay hơn dỗi nhau, đều vui cả.

Chính vì thế, mình đã dành thời gian tới hơn 2 năm trong “sự nghiệp bếp” của mình, để viết bản thảo và thực hiện một dự án để chia sẻ tình yêu bếp núc của mình với trẻ nhỏ. Đó là một dự án tuyệt thú khi mình có thể thực hiện trọn vẹn các đam mê và thế mạnh của mình:
* Vẽ & làm artwork: Vì mình là một hoạ sĩ.
* Viết: Vì mình là một nhà báo, một người nghiên cứu ẩm thực.
* Nấu ăn – làm bánh: Vì căn bếp là hơi thở của mình.
* Truyền cảm hứng khám phá và mơ mộng cho bọn trẻ: Vì tâm hồn mình mãi là một đứa trẻ 8 tuổi nằm trong khe cửa nghe radio và đọc truyện mộng mơ.

**Mục đích: **Mình không muốn những đứa trẻ lớn lớn lên, sẽ bị định kiến về việc phụ nữ thì không cần đam mê, đàn ông thì chỉ cần sự nghiệp.

Mình mong các bé gái lớn lên là những cô gái đầy nữ tính nhưng cũng thừa cá tính, yêu căn bếp nhỏ nhưng không thiếu đam mê, yêu thương gia đình nhưng sẵn lòng khám phá, học hỏi.

Mình mong những bé trai lớn lên là những chàng trai đầy nam tính nhưng cũng thừa chia sẻ, yêu công việc những không thiếu cảm thông, đầy khát vọng chinh phục sự nghiệp nhưng sẵn lòng quan tâm và dắt đầy mình kỹ năng làm việc nhà, làm bếp.

Vậy nên, cuốn sách **“80 NGÀY ĂN KHẮP THẾ GIỚI”** của mình, chính là một cuộc phiêu lưu ẩm thực dành cho bọn nhóc từ 7-14 tuổi, theo chân 2 nhân vật Mĩm và Cừu (chính là 2 con gái mình) chu chu trên chiếc khinh khí cầu cà chua qua 30 nước khắp thế giới để nếm đủ món ngon và tự làm các món đó! Cuốn sách sẽ hướng dẫn các con những kỹ năng cơ bản nhất trong bếp, và dạy các con dùng kỹ năng đó để làm bếp, để nấu ăn. Vì mình tin rằng một đứa trẻ biết nấu nướng, sẽ được trau dồi sự nhạy cảm, kiên trì, cởi mở, sáng tạo và khám phá rồi.

Thế nhưng, hành trình tạo nên cuốn sách ấy, chính là hành trình vô vàn khó khăn mà mình phải vượt qua, chính là để MƯỢN BẾP YÊU MÌNH, VÀ TRUYỀN ĐI TÌNH YÊU ẤY.
Khi muốn truyền tình yêu ấy cho độc giả nhỏ tuổi, thì hãy xem, chúng mình đã phải làm những gì nhé.

Xin chia sẻ với các bạn những chuyện chưa bao giờ kể, về cách chúng mình tạo ra “80 NGÀY ĂN KHẮP THẾ GIỚI” – cách mình đã tìm thấy tình yêu với đam mê của mình qua căn bếp nhé.

(Mình đã viết xong chú thích ảnh nhá. Lâu lắm wmoí viêts idà, mêt jquá hu hu)

--
Nhiều bạn hỏi sách quá nên mình xin bổ sung link blog mình có viết thông tin cuốn sách này ạ:
http://www.esheepkitchen.com/80-ngay-an-khap-the-gioi/

[#MượnBếpYêuMình](https://www.facebook.com/hashtag/m%C6%B0%E1%BB%A3nb%E1%BA%BFpy%C3%AAum%C3%ACnh?source=note&epa=HASHTAG) [#HeforSheathome](https://www.facebook.com/hashtag/heforsheathome?source=note&epa=HASHTAG) [#Thửtháchtháng5](https://www.facebook.com/hashtag/th%E1%BB%ADth%C3%A1chth%C3%A1ng5?source=note&epa=HASHTAG) [#YêuBếp](https://www.facebook.com/hashtag/y%C3%AAub%E1%BA%BFp?source=note&epa=HASHTAG) [#EsheepKitchen](https://www.facebook.com/hashtag/esheepkitchen?source=note&epa=HASHTAG)

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng

**MƯỢN BẾP YÊU MÌNH***“Phụ nữ thì phải bớt bớt đam mê, bớt sự nghiệp đi. Quan trọng