Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện đan móc của mẹ tôi…

Trước khi viết bài này, tôi định chụp ảnh hai bàn tay khéo léo của mẹ nhưng mẹ không cho. Bà bảo chưa thấy người phụ nữ nào có đôi tay to và xấu thế này, mẹ ngại. Tay mẹ tôi to thật, không hiểu sao một người có vóc dáng trẻ trung xinh đẹp như mẹ mà đôi tay lại khó hiểu vậy. Những ngón tay hình chữ nhật như mấy miếng gỗ xếp cạnh nhau và móng thì hình vuông. Mẹ chưa bao giờ đi sơn móng tay vì ngại để lộ bàn tay thô kệch của mình và lo người ta sẽ tính tiền gấp đôi vì tay to quá tốn sơn. Ai đưa tay ra bắt mẹ còn ngại hơn. Nhiều lúc mẹ ngồi nhìn rất lâu vào bàn tay của mình rồi tự cười và hễ gặp người lạ, thứ đầu tiên mẹ nhìn là đôi bàn tay của họ. Tất cả đều đẹp hơn tay của mẹ tôi.

Ấy vậy mà đôi bàn tay của mẹ lại đan móc không biết bao nhiêu thứ xinh đẹp cho cả nhà: Quần áo, chăn len, mũ, găng tay, tất và cả giày của đàn cháu đều là mẹ làm. Mẹ tôi bị nghiện móc. Móc xong không để làm gì bà vẫn móc. Móc đến đau cả mắt và thoái hóa đốt sống cổ bà vẫn không từ bỏ đam mê này.

Đỉnh cao trong sự nghiệp đan móc tại gia của bà là móc váy cưới cho con gái. Mình lấy chồng lần thứ hai, đã kết hôn từ lâu nhưng hai đứa chưa từng nghĩ đến việc sẽ chụp ảnh cưới. Rồi để mua vui cho đàn con, chúng tôi quyết định sẽ làm cô dâu chú rể. Cả nhà lên kế hoạch đủ thứ, chọn studio ở đâu, mẹ sẽ mặc gì, bố sẽ mặc gì và đàn con thì có cần ăn diện cho hợp cảnh không? Mình còn bảo: Hay em chọn váy cưới màu vàng, có phải lần đầu tiên em làm cô dâu đâu mà chọn màu trắng? Em mặc màu vàng đẹp cực. Rồi chồng mình, chắc là vẫn muốn nhìn vợ trong chiếc váy trắng đã thuyết phục rằng: Màu trắng không phải chỉ là sự tinh khôi ngây thơ trong trắng của cô dâu đâu. Anh nghĩ cô dâu mặc màu trắng vì nó là tấm nền phù hợp nhất cho bức tranh cuộc sống sau này. Nó giống như một khung tranh trắng tinh để dần dần chúng ta tô vẽ lên nhiều màu sắc khác nhau.

Mình gật gù ừ thế cũng có lý. Rồi mình đi tìm váy trắng để mặc. Chìm ngập trong không biết bao nhiêu hội nhóm với mong muốn tìm được chiếc váy phù hợp, đúng kiểu mình thích mà lại không quá đắt. Mất cả tháng trời hỏi han bàn bạc với lũ bạn mà cuối cùng vẫn không chọn được gì.

Lúc ấy, mẹ mình, người phụ nữ gần 60 tuổi say mê len sợi đã chốt một câu chắc nịch: Để mẹ móc váy cưới cho mày. Và mẹ tôi bắt tay vào công cuộc móc váy cưới cho con gái. Nhớ lần đầu tiên lấy chồng, mẹ dẫn ra thử váy cưới và bảo: Tầm này thì cứ cái nào vừa là thuê con ạ. Tôi chẳng còn nhớ cái váy cưới lúc ấy ra làm sao nữa. Và đám cưới năm đó cũng không mang lại hạnh phúc trọn vẹn cho con gái của mẹ.

Nếu biết trước sẽ đến một ngày được tự tay móc váy cưới cho con thì có lẽ đã để giành được bao nhiêu nước mắt của mẹ. Mẹ nhỉ? Váy cưới mẹ móc cẩn thận từng mũi kim, được vài đường lại gọi mình sang đo xem rộng chật thế nào. Có lúc mẹ móc được một mảng to đùng rồi mà mình không ưng, bà lại tháo ra móc lại từ đầu. Móc gần xong rồi, tôi lại quay xe muốn phần vai phải khác đi. Bà lại tháo ra. Nên lúc mặc chiếc váy này, tôi tin chắc là mình nghe được cả tiếng nghiến răng của mẹ.

Nhớ hồi mới sinh đứa thứ hai, mỗi lần đi tiêm là thằng ranh lại có một outfit mới từ đầu đến chân toàn đồ bà móc. Suốt ngày bà chỉ ngóng thời tiết hôm nào gió mùa để còn diện mũ mới cho cháu. Hồi đầu chỉ mùa đông mới dùng được đồ len, bà móc cả chăn cho chúng nó. Đến mùa hè, khó nghĩ được cái gì để làm nên bà quay sang móc thảm nằm sưởi nắng. Cuối hè thì tưng bừng móc đồ thu, cả mùa thu bà chìm ngập hạnh phúc háo hức mỗi ngày vì đàn cháu có cả chục cái mũ. Cuối năm thì lo móc khăn trải bàn cho con gái đón Giáng sinh, móc vỏ chai rượu, vỏ bọc mới cho bộ bàn ghế.

Đôi bàn tay chứa đựng bao nhiêu tài hoa như thế, không to mới lạ. Các mẹ công nhận không? 😁

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B

Chuyện Đan Móc Của Mẹ Tôi…Trước Khi Viết Bài Này, Tôi Định Chụp Ảnh Hai B