Vào Bếp Từ Tuổi Thơ - Chuyện Của Tôi
Ngày nhỏ, tôi với đám bạn hay hái lá cây, mót mấy thứ rau già, sâu bị vứt đi trong bếp của mẹ, rồi bày ra chơi đồ hàng, xào nấu đủ thứ. Và tui có 1 tuổi thơ siêu ngọt ngào.
Lớn thêm vài tuổi, lúc mà báo giấy có màu và bà ngoại tớ có mua một vài cuốn sách dạy nấu ăn, trong đấy có vài trang hình đồ ăn có màu, thế là công cuộc “chơi đồ hàng” của tui được phát triển lên một tầm cao mới. Tui xé, cắt, sưu tầm quá trời hình đồ ăn, cho vào chảo và dĩa nhựa của mẹ, xào nấu ngàn lẻ một món. Với tui lúc ấy mà nói, cả một bầu trời hạnh phúc cho đến khi, mẹ tui la thật to trong phòng ngủ “đứa nào xé sách nấu ăn của bà”. Tối đó, tui được ăn cơm với nước mắt vì số đòn roi mẹ cho vào đít. Lúc ấy, tui thấy mặn lắm!
Ngọt và mặn! Là 2 cái vị theo suốt tuổi thơ của tui mặc dù tui chã mấy khi nấu ăn. Và cho mãi tít đến tận bây giờ, tui cũng chỉ xào nấo đồ ăn ở trên giấy, cũng chẳng bao giờ dùng thìa xịn hay nồi mắt tiền. Nhưng mặn và ngọt của đồ ăn cứ đong đầy thành mấy nét vẽ. #Yêu_bếp của tui cũng từ đấy mà lớn dần lên.
Loạt tranh mình vẽ ở dưới, có 1 bức là chiếc bánh kem màu pastel, tui vẽ tặng cô bạn ngày sinh nhật cô ấy. Cũng chả ăn được nhưng tôi nhận lại mấy tin nhắn còn ngọt và thơm hơn cả chiếc bánh Mug cake ngon nhất tui từng ăn.
Vậy đấy, tui đã vào bếp bằng cái cách hồn nhiên của một đứa trẻ như thế đấy. Các bạn vào bếp như thế nào ?
#YêuBếp #MượnBếpYêuMình #Heforsheathome #Thửtháchtháng5 #Esheepkitchen
Bạn cần đăng nhập để thực hiện bình luận.
Nếu chưa có tài khoản đăng ký tại đây