#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến

**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**

🌸Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ bông rực rỡ, chỉ có Bố là ngày một xuống sức, già nua…

*Bố của con!*

Viết cho Bố những dòng này là khi con vừa gọi cho Mẹ. Ngày nào cũng ít nhất 1-2 cuộc gọi về chỉ để biết:“Bố có ăn được không, Bố ngủ có ngon giấc, Bố có đi lại được nhiều…”???

Với chúng con, giãn cách xã hội, công việc ứ trệ, tiền lương chậm trễ… tất cả đều không quan trọng bằng SỨC KHỎE của Bố có tốt không?

Ông bà nội người thọ 97, người thọ 100 tuổi khiến con cháu ai cũng mừng thầm. Đùng cái 1 năm rưỡi ông bà rủ nhau cùng về với tổ tiên. Lo xong công việc cho ông bà, ai cũng giật mình thấy Bố già đi rõ rệt hệt như ngọn đèn trước gió.

Ai đến nhà cũng quở: “Sao Bố gầy, da xấu, tóc bạc trắng, giọng nói thều thào…” lúc ấy con chỉ nghĩ, phải xa cùng lúc ông bà nội chắc Bố buồn, suy nghĩ nhiều nên sức khỏe giảm sút. Chứ bình thường Bố vẫn dọn dẹp nhà giúp Mẹ, vẫn gọi điện động viên con cố gắng chăm sóc cháu, vợ chồng bảo ban nhau.

Con bắt đầu chột dạ khi một lần về nhà nghe bác hàng xóm bảo, Bố được bao thứ tốt “đắp” vào người mà sao cứ gầy rộc đi…

Song chỉ đến khi chị gái báo tin, Bố yếu thật đấy, vừa đi khám ở viện chị ra nhiều bệnh lắm: huyết áp thấp, tim đập chậm, đại tràng yếu, phổi kém, lại thêm bệnh Parkinson nên chân tay bị run, vài nữa có khi còn không cầm nổi bát cơm để tự xúc, nặng hơn còn nằm liệt giường... con mới thức tỉnh!

Bấy lâu nay là con vô tâm, là con chủ quan cứ nghĩ Bố vẫn khỏe, là con cứ mặc định, chí ít Bố cũng phải thọ như ông bà. Là con sai rồi, Bố đã ngày một già đi.

Đến giờ, chân tay Bố ngày một run rẩy, cầm chén uống nước cũng chực rơi, mở nắp tủ cũng phải nhờ người, đi lại chậm chạp, lò dò từng bước, người khẳng khiu như cây gỗ. Bố bảo, Bố ăn không ngon, lúc nào cũng thấy mệt, ngủ không được, còn có bốn mấy kg…

Vì cơm áo gạo tiền cộng dịch dã triền miên, con không về thăm nhà được, chỉ nghe Mẹ kể Bố khỏe hơn rồi, không phải lo. Nhưng nói chuyện với chị dâu thì biết, chỉ là Mẹ giấu không dám nói chứ thực ra Bố hạ huyết áp liên tục, tháng phải vài lần tiêm truyền các thứ, chị bảo chị lo…

Bắt chuyến xe nhanh nhất về nhà sau khi thành phố hết cách li, lặng người khi gặp đúng lúc Bố bị tụt huyết áp, người lạnh toát, cứng đơ, uống trà gừng, nước đường nóng bao nhiêu cũng không lên nổi. Phải gọi y sĩ đến truyền!

… Trong một ngày mưa giông trên quê mẹ, tối mù trời đi đến 3 nhà mà không tìm được người đến xem cho Bố, nước mưa hắt vào mặt hòa lẫn nước mắt rơi. Đến anh trai con mạnh mẽ là thế cũng hốt hoảng gọi điện cho cô dì chú bác tập hợp. Lúc ấy con thực sự sợ, thực sự bất an…

Ơn giời, nấn ná ở thêm một ngày nữa, Bố đã dậy ăn cháo. Món bò sốt vang thường ngày Bố thích là thế, giờ cắt miếng thật nhỏ, Bố cũng chẳng muốn ăn.

Từ trước đến giờ con rất sợ bị Bố mắng vì nói thật Bố cũng “đanh đá, chua ngoa” nên những cuộc hỏi thăm về Bố cũng qua loa, chiếu lệ. Ấy vậy mà Mẹ toàn bảo: “Bố thương mày nhất, một mình nơi xứ người, lo toan vất vả, mang tiếng học giỏi mà lại lận đận nhất nhà”…

Thế đấy!

Đôi khi chúng ta cứ mặc định: Bố Mẹ là phải lo cho con, phải dành cho con những điều tốt nhất. Chỉ đến khi gần tuột mất cái gì đó thật quan trọng, mới chợt nhận ra: Bố Mẹ sẽ ngày một già đi, họ có thể rời xa ta trong phút chốc. Ngần ấy những yêu thương và chăm lo dành cho Bố Mẹ là chưa đủ, đợi lúc dư giả giàu có, muốn báo hiếu, chăm sóc thì liệu còn kịp nữa không???

Con hứa bận đến mấy cũng sẽ về thăm Bố Mẹ, sẽ xin ông bà phù hộ cho Bố Mẹ khỏe mạnh hơn. Chỉ mong Bố Mẹ đừng quá tiết kiệm, đừng lo lắng chi nhiều, đừng nặng đầu lo cho con nơi đất khách. Chỉ cần mỗi lần con về, Bố Mẹ vẫn nửa đùa nửa thật: “Giờ mới thấy mặt mày”… ấy là bình an.

💪💪Bố phải khỏe lên nhé Bố! Bố cứ ốm hoài, ngủ kém, ăn ít, Mẹ lại vất vả. Mẹ còn đàn cháu nhỏ, thêm Bố nữa là chăm một lúc đến 5 người. Mẹ cũng chỉ sung sức hơn Bố một xíu nhưng người già mà, không nói trước được. Nên xin Bố hãy cố gắng:

- Ăn thật nhiều.

- Ngủ thật ngon.

- Đi lại thật vững chắc.

- Sống lâu cùng con cháu… nhé Bố.

🌼🌹🌻🌷Vườn hoa Bố trồng mỗi ngày đều khoe sắc hương rực rỡ, chúng cũng cần có người chăm nom.

-----------------

*Cha: có nghĩa là chỗ dựa, suốt đời con trọn vẹn yêu thương!*

*Mẹ: có nghĩa là mãi mãi, là cho đi không đòi lại bao giờ!*

*Con thương Bố Mẹ, thương nhiều hơn tất cả!*

*Nhưng chắc không bằng Bố Mẹ thương con...*

#hạnhphúclà #thửtháchmùahè #thửtháchtháng7 #YeuBep #YêuBếp #EsheepKitchen

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ

#GửiTimThươngMến**CHỚP MẮT BỐ ĐÃ GIÀ!**Những khóm hoa Bố trồng, cây nào cũng trổ