#GửiTimThươngMếnBỐ….Đêm qua con nằm mơ gặp bố…. Trong giấc mơ bố ôm con thật chặt,

#GửiTimThươngMến
BỐ….
Đêm qua con nằm mơ gặp bố…. Trong giấc mơ bố ôm con thật chặt, con òa khóc nức nở như trở về hình ảnh đứa trẻ thơ 10 tuổi ngồi sau xe đạp bố chở đi học lớp chuyên trên huyện.

Bố về gặp con, hình ảnh hiện rõ chân thực, bố làm con đường bên hông nhà phẳng lì, to đẹp và mang ra cho con một chiếc xe máy màu đỏ mới cứng, bảo xe này là của con. Con òa khóc ôm chầm lấy bố thì thầm: Bố có biết lâu lắm rồi con thèm được gọi hai tiếng “bố ơi” lắm không? Sao bố đi lâu thế, mãi mới về thăm con. Khi ngồi đây và viết những dòng này, nước mắt con không kìm được….

Lúc bố đi chẳng dặn dò điều gì, chẳng nói một lời nào với mẹ con con. Con gái Út bé bỏng của bố đã trải qua bao nhiêu biến cố và thăng trầm mà không có bố.. Gần 20 năm con xa bố. Con đã từng hạnh phúc vui sướng khi gặp những người đàn ông đến bên đời mình và con đã nghĩ rằng, bố đã gửi họ đến để chở che cho con gái yếu đuối…. Nhưng bố ơi, rồi họ cũng từ từ rời con mà đi khi tình yêu cạn dần, thậm chí họ rời bỏ ngay khi con cần họ nhất.

Con đã bám víu và mong cầu quá nhiều. Con trải qua rất nhiều đau thương đến khô cạn cả nước mắt. Con chỉ biết quay ra bên ngoài để oán trách những người đã gây ra sự bất hạnh, con lại dằn vặt mình, oán trách mình và thậm chí nguyền rủa rằng mình đáng bị như vậy…

Con mất niềm tin vào tình yêu, trái tim con nguội lạnh và phòng thủ với tất cả những lời yêu thương. Con đã từng khổ sở không thoát ra được trong chính quá khứ của mình. Con cứ ám ảnh và tội nghiệp, con đóng vai nạn nhân trong chính cuộc đời mình….

Rồi bình an đến khi con bắt đầu biết hướng vào bên trong quan sát tâm trí mình… Bao lâu con không biết bình an và hạnh phúc nằm ngay bên trong con, trái tim con bắt đầu mở ra với yêu thương… Nó không chỉ là tình yêu nam nữ, nó là tình yêu không biên giới với mọi người, với vạn vật.. Con biết trân quý và biết ơn tất cả. Con nói những lời yêu thương nhiều hơn, con được gặp gỡ nhiều nguời giúp đỡ con, và con cũng bắt đầu trên con đường sẻ chia giúp đỡ những trái tim thương tổn…

Có lẽ bố về ôm con để nhắn nhủ với con rằng con đang đi đúng, và bố vẫn dõi theo chặng đường của con đúng không bố?
Giấc mơ đêm hôm qua con cảm nhận rõ mồn một hơi ấm từ vòng tay của bố, con đã nấc lên, òa khóc nức nở… con nhớ Bố… Con trở dậy lúc 4h sáng sau giấc mơ và ngồi thiền quan sát nỗi nhớ ấy…

Có chút tủi hờn bố ạ, vì con vẫn luôn ước ao một bờ vai rộng chở che đi qua những ngày giông bão, thế mà con bước một mình, con đã từng nghĩ: nếu con còn bố, có lẽ con chẳng bị người khác làm tổn thương từ một cọng tóc, vì con là con gái rượu của bố mà... tủi hờn vì bao năm tháng qua gia đình mình vắng bóng người đàn ông, cả con, cả mẹ và hai chị đều từng có giây phút bật lên câu “giá như còn bố,thì…”

Con đường giông bão tạm thời khép lại và mở ra một chặng mới tươi vui, bình an khi con bắt đầu hiểu thật sự gốc rễ của những vấn đề trong cuộc sống và sự vận hành của vũ trụ… Con tìm được sự an nhiên ngay trong chính mình, con đã tìm được một người đồng hành cùng mình- ấy là chính con…. Có lẽ vì thế nên bao lâu rồi bố mới về gặp con trong giấc mơ để ôm con, cho con thêm sức mạnh và niềm tin…. Cảm ơn bố đã luôn dõi theo con, dõi theo cả những chặng đường bão giông của con nhưng chỉ đứng từ xa quan sát…. Đến khi con dần dà tự mình đứng dậy và bước tiếp thì bố xuất hiện để dành một bờ vai và một cái ôm lớn cho con vùi đầu nức nở trong mơ…

Ngay cả trong giấc mơ, bố cũng chẳng nói lời nào, y như khi bố ra đi 20 năm trước… Con hiểu, sức mạnh của phi ngôn từ, thứ mà ngày con 12 tuổi con chưa thể cảm nhận được… giờ con biết tĩnh lặng và quan sát, con hiểu rằng một cái ôm, một ánh mắt lớn hơn ngàn lời nói…

Cảm ơn bố…. Con yêu và nhớ Bố….rất nhiều….
------------------------------------------
Con gái Út về thăm Bố, Bố ơi
Gần hai mươi năm rồi con xa Bố
Con vẫn ngỡ mình còn trẻ dại
Lúc Bố còn, chẳng một tấm hình chung
Nay con về, mình "seo phì" chung Bố nhỉ?
Mộ Bố dã quỳ tràn vàng nắng
Con về lòng oà nức nở trẻ thơ
Lần gặp Bố giấc mơ đầy chân thật
Ngay lúc con chênh vênh nhất giữa đời
Ký ức tuổi thơ con còn nguyên vẹn
Xe đạp Bố đèo lên huyện trường chuyên,...
Bánh rán, quả chôm chôm, quà tuổi thơ con nhớ mãi...

Những lần chông chênh giữa ngã ba
Không phương ngã rẽ...
Nhắm mắt lại tìm gặp Bố chỉ đường
Con biết...
Bố vẫn đứng một nơi nào đó dõi theo
Động viên và nâng dậy tâm hồn

Bé Út ngày nào giờ đã nửa chặng đời
Đã biết thu mình về học cách dưỡng thương
Tự chữa lành mình và lòng lắng lại
Không còn quá buồn cho một nỗi buồn
Cũng chẳng còn quá vui cho một nỗi vui

Con học bài học trong thế giới vô thường
Đến và đi, không còn ganh đua được mất
Lòng nhẹ hơn không còn trĩu nặng
Những bài thi, bài học trường đời
Con không xuất sắc, cũng bị rớt đôi lần
Hôm nay về, báo cáo với phụ huynh....

#Hạnhphúclà
#ThửTháchMùaHè
#YêuBếp
#EsheepKithchen

#GửiTimThươngMếnBỐ….Đêm qua con nằm mơ gặp bố…. Trong giấc mơ bố ôm con thật chặt,