Dạo nọ, có lần Sen (trong vai người chồng) nhìn bụi tóc tiên của ả thốt lên:- Uầy,

Dạo nọ, có lần Sen (trong vai người chồng) nhìn bụi tóc tiên của ả thốt lên:
- Uầy, đám hẹ Hà Ly trồng mát tay nhờ, tốt um
Thì vốn nhà cũng có khóm hẹ thật nhưng để úng nước, chết còng queo hết tiệt. Sẵn đang cơn giận dỗi, ả chẳng trả lời hay đính chính gì sất.
Lại một hôm khác, Sen gạ gẫm:
- Hẹ lên tốt quá, Hà Ly làm gan xào đi.
Ả vẫn im lặng. Thiết nghĩ, có giải thích với ông nhờ hái mấy cái lá chanh mà hồ hởi vặt trụi hết cả đám lá hoa trà thì chắc cũng dư thừa.

Thế rồi nhân ngày ả ko vào bếp, về đến nhà, phi ra tưới tắm cho bọn em út xanh rì. Thảng thốt khi phát hiện bụi tóc tiên bị cắt trụi hẳn 2 túm. Chửi thầm: bổ sinh tố ông mãnh ốc sên nào lại phá đây. Nhưng ốc sên nào cắn đều chằn chặn như thế?
Chợt nhớ ra hộp gan xào ai đó ăn dở đang nằm ngay ngắn trong tủ lạnh, mà mình thì ko phải đứa nấu cơm.
Ờ, (cười nham hiểm), vừa hôm trước đứa nào vỗ ngực tuyên bố ko có Hà Ly vẫn làm được tất.
Thôi nhể, ko đính chính để biết đâu lại có cơ hội lấy chồng mới
Thấy chưa? Dỗi người YÊU BẾP là chỉ có thiệt.

Kính đề nghị Admin xếp bài này vào Góc vấp ngã. Có điều vấp phát này hơi đau.

Dạo nọ, có lần Sen (trong vai người chồng) nhìn bụi tóc tiên của ả thốt lên:- Uầy,

Dạo nọ, có lần Sen (trong vai người chồng) nhìn bụi tóc tiên của ả thốt lên:- Uầy,

Dạo nọ, có lần Sen (trong vai người chồng) nhìn bụi tóc tiên của ả thốt lên:- Uầy,