#gửitimthươngmếnLỜI CHƯA TỪNG NÓIEm từng nói :”Nếu có một cái kho đủ vô tận để chứa

#gửitimthươngmến
LỜI CHƯA TỪNG NÓI
Em từng nói :”Nếu có một cái kho đủ vô tận để chứa đựng những đau khổ của loài người, ắt hẳn đã không có đại dương.” Và một phần lớn trong cái kho đấy, chẳng phải xuất phát từ tình yêu còn gì.
Trái tim của mỗi con người là thuần khiết, là đơn sơ, có điều, nó không thể tự đoán trước khi nào nó sẽ thay đổi, khi nào nó sẽ nhảy đập loạn xạ trước một trái tim khác trong khi trước đó nó đã cảm thấy yên tâm, thấy thân thuộc và hoà chung nhịp đập với một trái tim quen mà nó coi như máu thịt.
Tình yêu của ta không trong suốt, sáng rỡ như đá quý. Nó là một thứ gốm bền đẹp lâu năm, thứ gốm đã nhiều lần được nung đốt trong cơn lửa hờn ghen, phản bội. Thời gian đã làm cho nó nguội đi, và thật may, sự tha thứ là nước men sáng bóng làm cho chúng ta trở nên có giá. Không gì dễ hiểu hơn tình yêu, và cũng chẳng có gì khó đoán hơn là nó. Duy chỉ có sự bao dung là có thể giải quyết được mọi vấn đề.
12 năm bên anh, có lẽ em đã nói nhiều hơn mức cần thiết, nhưng có một điều quan trọng mà hình như em chưa từng nói. Đó chính là cảm ơn anh. Em đã từng coi những sẻ chia, những sự quan tâm, những tốt đẹp anh dành cho em là điều dĩ nhiên, đã không tán dương và khích lệ anh đủ nhiều, đã không nói với anh là em tự hào về anh biết mấy để rồi chính điều đó nhiều lần đẩy anh vào sa ngã, và rồi em gào khóc, em vật vã điên dại mà trách móc, mà thở than, mà cho rằng không ai khổ bằng mình. Cảm ơn anh vì vẫn nắm chặt tay em cùng đi qua quá nhiều đau đớn, cảm ơn anh vì những im lặng khi em gợi nhắc, chì chiết quá khứ khi trái gió trở trời, cảm ơn anh vì những điều nhỏ nhặt, cảm ơn vì những điều lớn lao.
Cảm ơn cuộc đời, cảm ơn tình yêu đã ban tặng cho chúng ta hai đứa con xinh đẹp. Từ đó, mình mới hiểu thế nào là không thể sống thiếu nhau trong đời, mới thấy một điều gì đó cao cả hơn vạn lần tình yêu lứa đôi, mới biết mình cần phải bao dung, phải hy sinh cho nhau nhiều hơn nữa mới hoàn thành khoá học yêu thương mà Thượng Đế đã dày công biên soạn cho con người.
Nhìn đôi mắt của con lúc bú mẹ, em xúc động đến bật khóc, hạnh phúc đến run người, không hiểu mình đã làm được gì để nhận được nhiều điều tuyệt diệu đến như thế. Nghe tiếng con cười, em không còn nhớ những mệt nhọc, những chật vật cơm áo mà nghĩ rằng mình giàu nhất thế gian. Lời nói không thể biểu đạt hết những cảm xúc tuyệt vời.
Đã từ lâu em muốn nói điều này, và em biết không có lúc nào thích hợp hơn “ngay bây giờ”, em muốn nói :”Em tha thứ cho anh”.
#Hạnhphúclà
#Thửtháchmùahè
#Yêubếp
#EsheepKitchen

#gửitimthươngmếnLỜI CHƯA TỪNG NÓIEm từng nói :”Nếu có một cái kho đủ vô tận để chứa

#gửitimthươngmếnLỜI CHƯA TỪNG NÓIEm từng nói :”Nếu có một cái kho đủ vô tận để chứa

#gửitimthươngmếnLỜI CHƯA TỪNG NÓIEm từng nói :”Nếu có một cái kho đủ vô tận để chứa

#gửitimthươngmếnLỜI CHƯA TỪNG NÓIEm từng nói :”Nếu có một cái kho đủ vô tận để chứa